Thành Hạo nhìn cô, không nhanh không chậm trả lời:
"Tin tức đã bị xóa sạch và ngăn chặn người khác tìm kiếm. Ngọc gia đã làm điều đó. Tôi đoán là vậy."
Viên Viên cũng không lấy làm lạ. Nếu đám cưới được mua bán như vậy nếu là cô cũng không muốn để thiên hạ biết việc nhà của mình.
Mải lo chuyện của Tiểu Điềm mà cô quên mất chiếc vòng tay:
"Thành Hạo, còn chiếc vòng tay của em thì sao? Đã tra ra được thông tin gì chưa?"
Thành Hạo cũng không giấu diếm:
"Hiện tại chưa tra ra được. Mọi thông tin đều bị chặn hoàn toàn. Tôi đang tìm cách tra sớm nhất có thể. Thân thế thì không nhưng chiếc vòng thì có. Vòng được đặt riêng từ tiệm trang sức hớn nhất nước Ngọc Mĩ. Làm bằng chất liệu phỉ thúy thượng hạng. Trên thế giới chỉ có duy nhất một đôi này. Vì thông tin khách hàng là thông tin mất nên tôi vẫn chưa tra ra nhưng em đừng lo, cho tôi một tuần liền đưa kết quả đến trước mặt em."
Viên Viên nhìn Thành Hạo cô hỏi anh:
"Thành Hạo, anh là đối với tôi nghiêm túc?"
Thành Hạo cũng nhìn cô âu yếm, không từ chối ánh mắt mà đáp:
"Hoàn toàn nghiêm túc."
Đối diện với khuôn mặt này, với khí thế này Viên Viên cũng không nao núng chỉ mỉm cười đáp lại:
"Vậy tôi cũng nghiêm túc nói với anh. Khi nào xong chuyện này, chúng ta kết hôn đi. Nếu sau này anh chán tôi, liền nói tôi sẽ li hôn."
Thành Hạo có chút bất ngờ với câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-yeu-ta/2884571/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.