Không chỉ thế ông còn là một trong ngũ trưởng lão kiểm định đồ cổ của Lục gia.
Dù không màng chuyện ngoài phận sự nhưng khi Lục gia có chuyện trọng đại gì ông cũng được mời tên để thảo luận và đưa ra ý kiến. Lục Giai Yên cũng phải kính nể ông ba phần.
Lục Nhã Uyên cầm tách trà trước mặt nhấp một ngụm để bình tĩnh lại cơn tức trong lòng. Bằng mọi cách không thể để bà ta rước được một đứa con gái nuôi vào cửa.
Bà ta đặt tập giấy xuống bàn hướng tới Lục Giai Yên mà nhẹ nhàng mỉm cười nói:
"Chị à, nhận con nuôi không phải là chuyện gì khó. Chẳng qua có mấy thủ tục làm chút là xong nhưng mà theo ý kiến của riêng em thì chị cần để mọi người làm quen hơn với đứa bé đấy trước đã. Phải tiếp xúc trước chusg ta mới biết được tính cách của con bé. Chị làm như này có hơi đường đột quá, Chúng em chưa kịp tìm hiểu cháu gái mà đã vào cửa, ngộ nhỡ có điều gì bất trắc e là không thỏa đáng."
Giai Yên nhăn mày lại, đôi bàn tay đang cầm tách trà đung đưa nhẹ nắp quanh miệng tách, dùng miệng ung dung thổi xuống một hơi bớt nóng.
Bà cố định nắp trà xuống tách lộ ra một khe nhro trên miệng tách đưa lên hấp một ngụm. Tiếp đến bà vừa đóng nắp tách trà vừa cười nhẹ đôn hậu nhưng mang theo uy áp của gia chủ.
"Quả là có chút đường đột. Điều này ta đã suy tính chưa thấu đáo vậy nên ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-yeu-ta/2884529/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.