Sau khi dốc vốn do quá công ty nhà họ Bạch Tống Đàm Trạm dễ dàng ổn định lại công ty, con người như được đặt trước còn người sinh ra từ vạch đích một đường hoa dải dưới chân. Câu này chính xác mà nói cũng có thể đang ám chỉ Tống Đàm Trạm.
Cô gái trước bàn làm việc đang xem giá cổ phiếu của công ty nhà họ Bạch, đôi bàn tay nắm chặt lấy con chuột.
Chỉ trong hai ngày giá cổ phiếu của công ty rớt thảm hại, nhưng khi Tống Đàm Trạm về nước nó lại ổn định đến mức đáng sợ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Cô bỏ con chuột sang một bên, nằm dài trên giường xem điện thoại.
* Ting*
Điện thoại truyền đến âm thanh có tin nhắn, Bạch Diệp Chi những ngón tay thuần thục nhấp vào wechat.
Chị Lê: "Em vẫn là không muốn công khai tên mình với giới báo chí à?"
Bạch Diệp Chi: " Em không! Chị cứ làm như cũ đi"
Chị Lê: " OK"
Hội thoại tắt, Bạch Diệp Chi nằm dài trên giường có chút mệt mỏi. Mấy năm nay cô đều trau dồI bản thân tốt nhất có thể, để có một ngày cô đường đường chính chính có thể đối đầu trực diện với Tống Đàm Trạm kia.
Sự nhớ nhà cô đơn nơi đất khách quê người, cô vất vả bươn chải cuộc sống. Còn nhớ những lần cô về nước chỉ dám đứng từ xa nhìn cha mẹ, cảm giác người thân sát bên cạnh nhưng không có cách nào tiến tới ôm họ vào lòng.
Lần này cô về chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-yeu-lai-vo-cu/2879536/chuong-38.html