“Lâu như vậy, còn sợ bóng tối sao?”
Trong bóng tối truyền đến một giọng nói giễu cợt.
Gần như cùng lúc đó, Hạ Nhiên cảm thấy người phía sau vòng tay qua eo cô, nhẹ nhàng vuốt ve như thể đang an ủi cô. Hạ Nhiên bất giác dựa vào cánh tay anh, cảm nhận hơi thở trấn an. Không biết có phải vì mấy ngày nay cô quá mệt mỏi, không theo kịp tiến độ công việc mà hai mắt nặng trĩu rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Trong vòng năm phút, đèn trong thang máy sáng trở lại. Trình Thâm khẽ cau mày, cởi áo vest khoác lên người Hạ Nhiên, hơi khom người, dễ dàng bế người phụ nữ trong lòng lên, đi ra khỏi thang máy.
Thấy Trình Thâm ôm một người phụ nữ trong lòng đi tới, thư ký không dám hỏi thêm nữa, nhanh chóng bước lên trước giúp mở cửa phòng làm việc, đồng thời chuyển toàn bộ tài liệu quan trọng cần xử lý hôm nay vào. Thấy Trình Thâm không có mệnh lệnh nào khác, cô ấy biết ý rời đi.
Trình Thâm bế Hạ Nhiên đến phòng nghỉ ngơi, và nhẹ nhàng đặt cô ấy lên chiếc giường lớn.
Người phụ nữ trong lòng anh ngủ không ngon, cũng không biết là đang gặp ác mộng gì, đôi lông mày thanh mảnh nhíu chặt, hai tay vẫn nắm chặt lấy áo vest của anh.
Trình Thâm cúi xuống để lấy lại bộ đồ, nhưng Hạ Nhiên đã tăng thêm sức, ngón tay lạnh giá chạm vào mu bàn tay anh
Anh nhíu mày, không ngờ tay Hạ Nhiên lại lạnh như vậy.
“Đừng… đừng như vậy…” Nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-tim-lai-phu-nhan/2633781/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.