Trình Thâm nhắm mắt lại thấp giọng lẩm bẩm, trong lòng như có lửa đốt, nhưng càng nghĩ lại càng không thể dập tắt được ngọn lửa.
Tiếng điện thoại vang lên, anh lại một lần nữa nhận được email từ tài khoản ẩn danh đó.
[Trên đời không có sự ra đi và xa lánh vô cớ, là người có bản lĩnh thì đừng nhìn sự việc qua vẻ bề ngoài, trút giận là cấp độ thấp nhất.]
Cấp thấp? Giấu đầu lộ đuôi còn thấp hơn!
Trình Thâm nhìn tài khoản với đôi mắt sâu thẳm, sự nghi ngờ trong lòng anh trong năm năm được phóng đại, lý do tại sao Hạ Nhiên kiên quyết rời đi năm năm trước là gì?
Hạ Cẩm Ngôn đóng máy tính sau khi gửi email, liếc nhìn mẹ vừa bước vào cửa. Mộng Hi lớn ton chạy tới, dang hai tay nhỏ nhỏ như muốn ôm.
Hạ Nhiên cúi người sờ đầu con gái có chút mệt mỏi nói.
"Mẹ mệt, nếu như Tiểu Hi đói bụng, kêu anh trai gọi đồ ăn mang tới."
Nói xong, cô trực tiếp mở cửa bước vào phòng.
Thấy cảnh này, Hạ Cẩm Ngôn dần nhíu mày, Hạ Mộng Hi chạy tới, có chút buồn bực nói:
"Anh, mẹ giận em sao? Mẹ có phát hiện chuyện chúng ta giả vờ không?"
"Với kỹ năng diễn xuất kém cỏi của em có thể lừa ai?" Hạ Cẩm Ngôn ném cho em gái một cái nhìn khinh thường.
Sau đó, Hạ Cẩm Ngôn rơi vào trầm tư, như có điều suy nghĩ nói.
"Nhưng mẹ tâm tình không tốt chắc là không liên quan đến chúng ta."
Cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-tim-lai-phu-nhan/2633777/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.