Vì tối hôm qua cô đi ngủ muộn nên sáng không thể tỉnh dậy trong trạng thái sảng khoái. Đồng hồ báo thức cứ lặp đi lặp lại, cho đến khi Ngôn Ngôn đến gõ cửa.
Nhìn thấy Hạ Nhiên xoa xoa thái dương ngồi dậy, Ngôn Ngôn bên giường tràn đầy hiếu kỳ dò hỏi: "Mẹ, nửa đêm hôm qua mẹ đi ra ngoài gặp ai?"
Chẳng lẽ là ba? Hay một người đàn khác? Là ba thì không sao, nhưng là người khác... Cậu không muốn đột nhiên có cha dượng.
Cậu bé nhìn mẹ một cách nghiêm túc nói: "Mẹ, người rủ mẹ ra ngoài vào lúc nửa đêm chắc chắn không phải là người tốt. Mẹ thử nghĩ xem, sao không thể nói ban ngày? Mẹ không biết ban đêm rất dễ xảy ra chuyện sao! Con không biết nên nhắc nhở mẹ đến lúc nào nữa!"
Sau khi nhìn cậu bé nói những lời này một cách nghiêm khắc, cô giơ tay gõ vào trán cậu: "Chú Lục gọi mẹ ra ngoài là có việc phải làm."
Thấy Hạ Nhiên đi thẳng vào phòng tắm, Ngôn Ngôn vuốt cằm rơi vào trầm tư. Nếu là người khác, có lẽ cậu sẽ không cảnh giác như vậy, nhưng Lục Bắc Thần rõ ràng đã có suy nghĩ không đúng về mẹ mình. Hai người họ đã làm gì khi ra ngoài vào lúc nửa đêm?
Mải mê suy nghĩ cậu bé ngay lập tức bị choáng ngợp bởi trí tưởng tượng của chính mình. Lắc đầu, nhanh chóng phủ nhận tất cả những suy nghĩ của mình.
Mộng Hi liếc nhìn khuôn mặt nghiêm túc của anh trai hỏi: "Anh ơi, anh sao vậy? Sao sắc mặt anh trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-tim-lai-phu-nhan/2633757/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.