Không biết Tô Vãn đột nhiên nhìn thấy cái gì, đôi chân khựng lại, đồng tử mở lớn.
Hạ Nhiên nhìn theo ánh mắt của cô thấy hai bóng người chồng lên nhau. Mặc dù chỉ là hai bóng người từ phía sau, nhưng cô vẫn nhận ra Nhiếp Tư Diệu và Trình Thâm. Từ góc độ này, hành động của hai người họ rất thân mật.
Tô Vãn cau mày nói: "Trình Thâm đúng là rất giỏi. Buổi sáng vừa cũng cậu tình chàng ý thiếp, hiện tại là muốn dỗ dành Nhiếp Tư Diệu sao? Cái này..."
Tô Vãn gần như không nói nên lời, cuối cùng Hạ Nhiên đã kéo cánh tay của cô ấy rời đi trước.
Cô nói: "Chuyện này thì có gì thú vị, chuyện giữa hai người bọn họ không liên quan gì đến tớ."
Hơn nữa Trình Thâm giải thích với Nhiếp Tư Diệu không phải là bình thường sao? Ngay từ đầu kiên quyết không để cho cô giải thích, chẳng lẽ là sợ cô sẽ để cho Nhiếp Tư Diệu hiểu lầm sao?
Hạ Nhiên và Tô Vãn vừa rời đi, Nhiếp Tư Diệu nói với Trình Thâm: "Bây giờ em không sao, vừa rồi chỉ vô tình bị bong gân mắt cá chân."
Trình Thâm tránh khỏi người Nhiếp Tư Diệu quay người rời khỏi. Nhiếp Tư Diệu đi theo phía sau, ngữ khí bất đắc dĩ nói: "Cuối cùng cũng mời anh đi ra ngoài một lần, thái độ của anh không phải có chút quá lạnh lùng sao?"
“Nếu như không phải cô nói có chuyện nghiêm túc muốn bàn, tôi tuyệt đối sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-tim-lai-phu-nhan/2633738/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.