Chương trước
Chương sau
Đợi đến khi Ngải Phỉ Nhi diễn xong đi xuống sân khấu, đầu óc Hạ Nhiên mới tìm lại lý trí.

Hạ Tư Duệ gắt gao nhìn chằm chằm chỗ

Ngải Phi biến mất: "Hạ tổng, cô cảm thấy xác suất công ty chúng ta đạt giải nhất là bao nhiêu?"

Hạ Tư Duệ không bị ảnh hưởng quá nhiều, cùng lắm là bị người ta mỉa mai vài ngày. Nhưng bên Hạ Nhiên vừa mới đắc tội với quản lý Vương, sau khi trở về không chừng bởi vì chuyện này bị hội đồng quản trị khiển trách.

"Tôi cảm thấy chuyện này không thích hợp lắm." Hạ Nhiên cau mày, vẻ mặt nghiêm túc.

Hạ Tư Duệ cùng biểu tình: "Chuyện này đương nhiên không thích hợp, bỗng nhiên nhảy ra một thiết kế kinh diễm như vậy, không biết nhà thiết kế đó định làm gì."

Hạ Nhiên nói không phải cùng một ý với cô, mà là vừa rồi Hạ Nhiên hồi tưởng lại chiếc vòng cổ kia, cảm thấy tương đồng với phong cách bản thiết kế từ chỗ anh trai cô. Bất quá chính là bởi vì sợi dây chuyền kia dung hợp rất nhiều nguyên tố, cho nên cô mới không nhận ra ngay.

Hạ Tư Duệ hiện tại còn đang lo lắng thứ tự của mình, mà Hạ Nhiên lại có chút thất thần.

Lúc trước Lục Bắc Thần nói Ngải Phi có quan hệ với hình xăm thần bí kia, mà chưa bao lâu, cô ấy lại đeo trang sức này. Nhìn thế nào, đều giống như cố ý khiến cho cô chú ý.

"Kế tiếp là thiết kế từ Philka, tác phẩm của Hạ Tư Duệ."

Phượng Cửu liền từ phía sau màn đi ra. Thiết kế lần này của Hạ Tư Duệ xem như rất tốt, nhưng lực chú ý của những người khác vẫn còn ở trong bộ trang sức Ngải Phi đeo vẫn chưa phục hồi tinh thần, cho nên thiết kế của cô ấy sẽ khá nhạt nhòa.

Cũng may tâm lý Phượng Cửu không tệ, nhìn thấy những người khác không có phản ứng, cũng an an ổn ổn đi xong trận này.

Hạ Tư Duệ sau khi nhìn thấy biểu hiện của những người khác, trực tiếp giơ tay lên một cái tát đặt lên trán mình, vẻ mặt uể oải: "Tôi biết sẽ xảy ra chuyện như vậy, nhất là bộ này của tôi cùng người kia lại gần như vậy, thật sự là quá xui xẻo.”

Ban đầu Hạ Nhiên còn hoài nghi suy đoán của mình, lúc nhìn thấy một màn này cô trong lòng liền xác định.

Cô cười lạnh nói: "Đây rốt cuộc có phải là xui xẻo hay không còn nói chưa biết được.”

Trùng hợp khả năng rất thấp, Hạ Nhiên càng thiên về X chính là đặc biệt trưng bày trước Hạ Tư Duệ.

Về phần anh ta vì sao không đi trước của cô, chắc là không muốn triệt để đắc tội Trình thị.

Sau đó khán giả cũng không có phản ứng gì lớn, Hạ Nhiên có thể hiểu được tâm tình hiện tại của bọn họ. Dù sao lúc trước bọn họ mới vừa mới xem qua thiết kế của X, hiện tại nhìn những thứ này không tính là kinh diễm đều có chút vô vị.

Người dẫn chương trình nhìn bộ dạng không có tinh thần của họ, bình thản đọc ra những gì mình nên nói: "Trang sức tiếp theo là tác phẩm của Giám đốc thiết kế của Công ty Thiết kế Trang sức Philka, Hạ Nhiên."

Những người khác cũng không coi trọng chuyện này, nhưng khi Phượng Cửu đi ra đã hoàn toàn hấp dẫn sự chú ý của họ.

Lần này cô ăn mặc vui tươi đáng yêu, trang sức này Hạ Nhiên chọn chủ đề hoa anh đào. Trên vòng cổ mang theo một đóa hoa anh đào trong suốt, phía sau còn mang theo mặt dây chuyền hình trái tim trong suốt tựa như thủy tinh, mà bên cạnh hoa anh đào thì mang theo hai viên kim cương màu hồng điểm xuyết. Bên phải không có bất kỳ trang trí nào, bên trái thì mang theo cánh hoa màu hồng.

Sau khi loại bỏ khuyên tai cùng loại, lắc tay của cô mặc dù cũng dùng màu hồng, nhưng sợi xích trong đó lại mang theo cảm giác triền miên của cành hoa, còn có cảm giác gai nhọn của thực vật.

Đại bộ phận khi nghĩ đến hai chữ "thanh xuân", trong đầu hiện lên màu xanh lá cây sôi động của sự sống.

Cho nên sau khi họ quen với một màu sắc như vậy, Hạ Nhiên dùng màu hồng phấn, loại ánh mắt so với phấn nhạt càng thành thục hơn, so với màu đỏ càng thiếu nữ, thế nhưng làm cho người ta có một loại kinh hỉ bất ngờ.

Và một cảm giác tinh tế giữa một cô gái trẻ và một người phụ nữ là những gì cô muốn thể hiện. Không ít khán giả dưới sân khấu đã cổ vũ cho cô.



Ngay cả Hạ Tư Duệ cũng nói: "Sau nhiều thiết kế như vậy, khán giả vẫn không hứng thú, vẫn là cô lợi hại.”

Sắc mặt Hạ Nhiên vẫn không quá vui vẻ: "Tuy phản ứng cũng coi như không tệ, nhưng tôi cảm thấy với bộ trang sức này cũng không thể đoạt được vị trí số 1 từ tay X.”

Sau khi nhìn thấy X kia lợi hại cỡ nào, Hạ Tư Duệ đã thoải mái hơn. Dù sao không đáng một đồng nào không chỉ có thiết kế của cô.

Hạ Tư Duệ an ủi Hạ Nhiên: "Cô cũng không cần suy nghĩ nhiều, chúng ta ai cũng không nghĩ tới, giữa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim. Đợi đến khi về công ty, chúng ta giải thích rõ ràng là được rồi, dù sao cũng không thể trách chúng ta.”

Hạ Nhiên cũng không có bị lời này của cô an ủi, nhưng vì để cho Hạ Tư Duệ thêm an tâm, Hạ Nhiên vẫn gật đầu.

Đợi đến khi tất cả thành phẩm biểu diễn xong, Hạ Nhiên đã tiếp nhận sự thật không thể giành được quán quân.

Kết thúc, người dẫn chương trình tuyên bố: "Quán quân cuộc thi thiết kế lần này là công ty thiết kế trang sức Philka, Hạ Nhiên. Mời nhà thiết kế Hạ lên sân khấu nhận giải thưởng."

Hạ Nhiên giơ tay lên hung hăng véo mình một cái, sau đó vẻ mặt không thể tin nhìn Hạ Tư Duệ: "Anh ấy nói ai?"

Hạ Tư Duệ cũng không hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn trả lời: "Hình như đọc tên của cô."

Không chỉ có hai người không thể tin được kết quả này, Hàn Yến nghe được câu này phản ứng vô cùng lớn, cô ta trực tiếp đứng lên chỉ trích MC: "Các người không phải là có kẻ mua giải chứ! Tất cả đều nhìn ra vị tiên sinh kia, thiết kế so với cô ấy còn tốt hơn nhiều, làm sao cô ấy có thể giành vị trí thứ nhất!”

Người dẫn chương trình vốn định giải thích hiểu lầm này, nhưng vẫn bị thái độ của Hàn Yến làm cho trong lòng không thoải mái.

Người dẫn chương trình hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Yến một cái, sau đó giải thích: "Lần này tiên sinh chỉ là tham gia. Hơn nữa bộ trang sức anh ấy thiết kế cũng không phù hợp với chủ đề thanh xuân, cho nên cũng không thể gia nhập bảng xếp hạng."

Một lời giải thích như vậy đã được hiểu tất cả.

Hạ Tư Duệ vẻ mặt kinh hỉ: "Giám đốc Hạ, công ty chúng ta lần này ổn định rồi."

Nhưng Hạ Nhiên không vui vẻ nổi. Vị trí này phảng phất là người khác nhường cô, không phải thực sự chiến thắng.

Nhìn bộ dáng vui vẻ của những người khác trong công ty, vẻ mặt của Hạ Nhiên nhàn nhạt. Cho dù là cô nhận giải thưởng xong, đi tới hậu trường cùng những người khác thu dọn đồ đạc, lúc Phượng Cửu tới chào hỏi cô, cô cũng chỉ đơn giản là ừ một chút.

Phượng Cửu nhìn dáng vẻ này của cô, hướng Hạ Tư Duệ lặng lẽ hỏi: "Sao em có thể cảm giác chị Hạ có chút không vui? Chúng ta chắc chắn thứ nhất, không phải là số một từ dưới lên, đúng không?”

Khóe miệng Hạ Tư Duệ co giật một chút.

Sau khi nghe Phượng Cửu nói, cô cũng biết biểu hiện của mình có chút quá nóng nảy. Hạ Nhiên vội vàng thu lại không vui, cho dù là cô không lộ ra biểu tình cao hứng với người khác, nhưng cũng khôi phục lại thái độ công việc: "Trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều vất vả. Khoảng cách với trận đấu tiếp theo còn có ba ngày, tối nay công ty mời ăn cơm. Mọi người tự chọn địa điểm."

Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây đều phấn khích. Trực tiếp quên mất sắc mặt âm trầm vừa rồi của cô, bắt đầu thương lượng đi nhà hàng nào.

Hạ Nhiên đi ra cửa tìm một chỗ yên tĩnh, gọi điện thoại cho Trình Thâm.

"A Nhiên.”

Nghe được hai chữ này, Hạ Nhiên im lặng một lát rồi nói: "Ngày đầu tiên đã kết thúc, như anh đã nói, vị trí đầu tiên."

"Nhưng em không vui."

Trình Thâm đối với cảm xúc của Hạ Nhiên rất mẫn cảm, khi Hạ Nhiên nói ra câu đầu tiên liền có thể cảm giác được không thích hợp.

"Đã xảy ra chuyện gì sao?" Nói cho anh biết đi."



Sau đó Hạ Nhiên liền đem chuyện của nhà thiết kế kia nói cho Trình Thâm. Cô kết luận: "Tôi cảm giác lần này lấy được hạng nhất, thật sự không có cảm giác thành tựu. Tuy thực lực của em không bằng người đó, vị trí thứ hai vẫn có thể đạt được. Hiện tại như vậy tính là cái gì?"

Hiện tại người từng tham gia thiết kế đều biết cô là người đứng đầu không đúng với năng lực.

Đối với chuyện trong công việc của Hạ Nhiên, Trình Thâm từ trước đến nay không có ý định nhúng tay vào, hơn nữa coi như là anh muốn nhúng tay vào Hạ Nhiên cũng sẽ không cho phép. Cho nên trình Thâm chỉ có thể lắng nghe cô mà thôi.

Đợi đến khi Hạ Nhiên xả hết tức giận, Trình Thâm bên kia mới nói: "A Nhiên, anh rất vui vì em nguyện ý đem những chuyện này nói cho anh nghe."

Vốn anh còn tưởng rằng Hạ Nhiên và Lục Bắc Thần hiện tại đều ở cùng một chỗ, gặp phải chuyện, người đầu tiên cô nghĩ đến tâm sự là anh ta cũng là chuyện đương nhiên.

Hạ Nhiên trong lòng ủy khuất, sau khi nghe được lời của Trình Thâm, trong lòng cô bất giác chua xót.

Tuy chỉ là một câu đơn giản, nhưng cũng đại biểu cho sự cự tuyệt trước đó của cô đã để lại ấn tượng sâu sắc cỡ nào cho Trình Thâm, đến mức ngay cả cô tìm anh tâm sự, anh cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Trình Thâm thấy cô bỗng nhiên không nói, còn tưởng vẫn phiền lòng vì chuyện đó. Anh ôn nhu nói: "Dự án trong tay anh đã được giải quyết, một hoặc hai ngày nữa có thể đến với em."

Điều này đối với Hạ Nhiên mà nói quả thật là một kinh hỉ, phương thức dời đi lực chú ý của anh vô cùng hữu hiệu. Mấy giờ sau, trong đầu cô quả thật chỉ có sự tồn tại của Trình Thâm.

Nhưng tại sao chỉ là một vài giờ? Bởi vì trong khi cô đang ăn tối với các đồng nghiệp khác, đột nhiên nhận được một tin nhắn.

Đó là Ngải Phi, cho tới bây giờ cũng chưa từng trả lời số điện thoại di động nhắn tin của cô.

[Tôi biết cô muốn gặp tôi, tôi đang ở dưới khách sạn, tôi chỉ đợi cô 5 phút.]

Hạ Nhiên nhìn tin nhắn này, trong lòng suy nghĩ một chút nếu như đi, có thể nguy hiểm gì hay không. Nhưng cuối cùng cô vẫn chọn tạm biệt đồng nghiệp, sau đó đi xuống dưới lầu.

Ngay khi cô ngồi ở ghế phụ, Ngải Phi đã nhấn ga. Lúc này Ngải Phi cùng lúc trước cô gặp không giống nhau. Trước màn ảnh cô ấy luôn tươi cười, nhưng khi trong xe, biểu tình của cô thủy chung vẫn lạnh lùng.

Mà ngồi ở ghế sau có một người đàn ông chừng hai mươi năm, hai sáu tuổi, dung mạo mỹ miều. Đây phải chăng là vẻ đẹp phi giới tính người ta thường nói?

Hạ Nhiên quay đầu đánh giá anh ta vài giây liền thu hồi tầm mắt, trong lòng cảm thấy người đàn ông này cũng không dễ chọc.

Nhưng cô không quan trọng vấn đề này.

"Ngải tiểu thư, không phải lúc trước cô vẫn không muốn gặp tôi sao? Điều gì đã làm cô thay đổi suy nghĩ vậy?

Vấn đề này Ngải Phi không trả lời, ngược lại là người đàn ông ngồi ở ghế sau kia.

Anh ta nhìn chằm chằm Hạ Nhiên: "Lần này gặp cô là chủ ý của tôi, nghe Ngải Phi nói, cô là con gái của Hàn Tường Thần? Có phải đến để tìm hiểu hình xăm đó không?"

Cách nói chuyện dứt khoát làm cho cô có chút phản ứng không kịp. Dù sao Hạ Nhiên điều tra chuyện này vô cùng bí mật, cho nên sau khi nghe xong đầu tiên cô điều chỉnh biểu cảm, kinh ngạc nhìn người đàn ông kia: "Anh nói gì hình xăm gì? Nhưng ba tôi đúng là Hàn Tường Thần, anh và ba tôi có quen biết?"

Người đàn ông cười như không cười nhìn Hạ Nhiên, cũng không biết có tin lời cô hay không.

Không những không tiếp tục truy vấn, ngược lại còn trả lời: "Tôi cũng không biết Hàn Tường Thần, nhưng cùng ông ta có một chút quan hệ sâu xa. Hạ tiểu thư, tôi muốn giới thiệu bản thân mình, tôi là X.”

Chọc tức cô cả một đêm rồi bỗng nhiên xuất hiện? Hạ Nhiên nhìn thấy tên X này, hận không thể xông lên đạp anh ta vài cước, nhưng cô so với tưởng tượng còn bình tĩnh hơn nhiều.

Cô khách khí nói: "Thì ra anh là tiên sinh giấu tên, thiết kế của anh vô cùng lợi hại!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.