Hạ Lưu Ly cũng chỉ dám nghĩ đến khúc đó chứ chưa dám thực hiện. Mỗi lần gặp đại ác ma đó thì cơ thể cô lại run lên theo bản năng. Có lẽ anh đã để lại một ấn tượng vô cùng tệ trong tâm trí của cô.
Khuôn mặt cô cứ đần ra như thế từ nãy đến giờ, làm cho Viễn Băng Băng cảm thấy cứ như cô đang coi thường cô ấy vậy. Băng Băng liền lớn tiếng cảnh cáo cô:
"Tôi là đối tác với công ty và cũng là vợ tương lai của anh ấy, nên cô hãy biết điều mà tránh xa anh ấy ra đi!"
Bây giờ Hạ Lưu Ly mới hiểu tại sao cô ấy lại luôn nhìn cô với ánh mắt chất chứa đầy sự ghen ghét rồi. Thực ra cô cũng chẳng quan tâm Trục Đông Quân cưới ai, hay có quan hệ mật thiết với ai. Cô chỉ thấy tiếc cho đóa hoa hồng trước mắt, tuổi xuân đang rực rỡ như thế, lại đi thích một tên có tính cách quái gở.
Hạ Lưu Ly thở dài đáp: "Tôi không thèm tranh với cô đâu! Với lại anh ta có ý trung nhân rồi đó! Cô gái ấy xinh đẹp hơn cô nhiều đấy!"
Chưa kịp để Viễn Băng Băng trả lời thì một làn khói đen đã bịt lấy miệng của cô ấy. Nó thì thầm nhỏ bên tai cô:
"Làm... tiểu... tam... là không ổn đâu! Hãy đi cùng với ta."
Hạ Lưu Ly cố gắng với tay để kéo cô ấy lại nhưng không kịp nữa. Viễn Băng Băng đã bị quấn đi mất tiêu. Cái mùi mà làn khói ấy tỏa ra y chang với mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-la-ac-ma/2926021/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.