Hai người hoang mang nhìn nhau rồi lại nhìn cái cửa chết tiệt này. Trịnh Vĩnh Lẫm đập liên tục vào cái cửa, đồng thời hét lớn:
"Có ai không? Mở cửa với, cứu mạng! Alo???"
Một giây, hai giây rồi ba giây sau cũng không thấy có người đến mở cửa hay đáp lại lời kêu cứu của anh. Trịnh Vĩnh Lẫm liếc mắt nhìn về phía Hạ Lưu Ly. Đôi mắt anh thể hiện rõ việc mà anh đang định làm. Hạ Lưu Ly là một người tinh ý, cô cũng ngầm hiểu được ý của anh. Cô gật đầu rồi trốn sau một cái bàn cũ gần đó.
Trịnh Vĩnh Lẫm hội tụ sức mạnh vào lòng bàn tay phải của mình. Khi nội lực đã đủ, anh xuất chiêu về phía cái cửa trước mắt. Chỉ nghe thấy tiếng nổ rất lớn cùng với bạt ngàn khói bụi, che đi tầm nhìn của hai người. Một lúc sau, không khí trở nên thoáng đãng hơn một chút. Trịnh Tĩnh Lẫm tưởng rằng cái cửa đã nát tươm thành nhiều mảnh nhỏ, tuy nhiên nó còn chẳng bị xước một chút nào. Điều này làm cho cả hai vô cùng ngạc nhiên.
"Cái thứ quái quỷ gì vậy? Sao lại không mở được chứ?"
Trịnh Tĩnh Lẫm mất kiên nhẫn, lấy cái búa ở gần đó đập mạnh vào cái cửa. Kết quả vẫn như lúc đầu, nó chẳng bị gì cả, ngược lại, tay anh lại đỏ hết lên vì đánh cảnh cửa quá nhiều. Hạ Lưu Ly thấy tình hình cứ tiếp diễn như thế này thì cũng không thể thoát khỏi cái nơi quỷ quái này được. Cô tiến đến ngăn hành động vô nghĩa của anh lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-la-ac-ma/2925983/chuong-38.html