Bách Nhạc cứng cổ quay qua, liền nhìn thấy Tịch Yếm đang ngồi ở trên xe lăn, còn có Bí thư Hình đi theo ở phía sau, cũng không biết đã nhìn mình bao lâu rồi nữa.
Cậu không hiểu sao mà có chút chột dạ, liền ngượng ngùng nói: "Trùng... trùng hợp nha."
Tịch Yếm sắc mặt nhàn nhạt, gật đầu trầm giọng nói: "Là rất trùng hợp."
Y nói xong, tầm mắt lại dừng ở đủ mọi loại kiểu dáng bình rượu ở trên bàn. Trên mặt giống như bị hàn ý bao phủ, nhưng khóe miệng lại hơi hơi cong lên, khiến người khác trong lòng run sợ.
"Đang uống rượu sao?"
Bách Nhạc nhanh chóng nhấc tay chứng minh trong sạch, lại đẩy những người còn lại ra: "Không phải tôi uống đâu, đều là bọn họ uống đấy."
Ngô Hoa cũng khụ một tiếng, rất nghĩa khí mà đứng dậy: "Xác thực không phải Nhạc Nhạc uống đâu, cậu ấy chỉ uống sữa bò thôi."
Bách Nhạc gật gật đầu thật mạnh, lại quay đầu nhìn Tịch Yếm.
Tịch Yếm thần sắc không rõ trầm mặc hai ba giây, nhìn thoáng qua Ngô Hoa, không nóng không lạnh nói: "Cậu gọi em ấy là Nhạc Nhạc?"
Ngô Hoa ngẩn ra: "Đúng vậy."
Bách Nhạc cũng ngẩn ra, đây là trọng điểm à?
Tịch Yếm không nói gì, đúng lúc này người phục vụ liền bưng sữa bò lại đây đặt lên bàn, "Là của vị tiên sinh nào ạ?"
Bách Nhạc lập tức đáp: "Của tôi, của tôi."
Sau khi nói xong, cậu còn cố ý liếc mắt xem xét Tịch Yếm một cái, trên mặt một bộ "Xem đi, tui có lừa gạt anh đâu mà". Sau đó lại cố ý ở ngay trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-han-mang-cau-chay/958768/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.