Bách Huy Chương lắc đầu: "Tuy rằng Tịch lão gia tử thoạt nhìn như là ẩn lui không hề quản lí sự vụ trong gia tộc, nhưng mà lời ông ta nói vẫn có chút phân lượng. Tứ gia sẽ không có khả năng ở loại việc này mà chống đối ông ta."
Trần Tố Thu vỗ vỗ ngực, trong lòng không ngừng nói a di đà phật, "Cái này thì tốt rồi, chờ Tiểu Âm gả vào Tịch gia, tôi cuối cùng cũng có thể ngủ được một giấc an ổn rồi."
Bách Huy Chương nhíu nhíu mày, do dự một hồi, lại nói: "Ý của Tiểu Âm thế nào?"
Trần Tố Thu: "Cái gì?"
Bách Huy Chương ngữ khí không kiên nhẫn: "Tôi nói là ý của Tiểu Âm thế nào, nó có muốn gả vào Tịch gia hay không?"
Trần Tố Thu ánh mắt có chút trốn tránh, nhưng mà Bách Huy Chương lại không chú ý tới, "Đương nhiên, Tiểu Âm làm sao lại không muốn chứ."
Dừng một chút, bà ta lại tiếp tục tận tình khuyên bảo: "Tôi là mẹ nó, còn không rõ ràng trong lòng con gái mình nghĩ cái gì sao? Ông muốn để cho Tiểu Âm tính tình thế kia tự mình thừa nhận là không có khả năng, nó thích ai tôi đều thấy ở trong mắt hết."
Bách Huy Chương không còn lời gì để nói, gật gật đầu: "Nếu nó cũng thích Tứ gia thì tốt, mặc kệ Tứ gia như thế nào, thì cũng có thể đảm bảo nó cả đời áo cơm vô ưu."
Ông lại thở dài: "Chỉ là sau khi gả qua, thì không thể lại có tiểu tính tình nữa, tới lúc đó cũng sẽ không còn ba mẹ có thể chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-han-mang-cau-chay/958762/chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.