Cuối tuần, cả hai trở về dinh dự của Lục gia ở thành phố C.
Không như lần trước, mà lần này Sầm Yên đích thân tới sân bay để đón người. Vừa nhìn thấy Mộ Ngữ Nhiễm, bà lập tức tiến đến cầm lấy tay cô, nở một nụ cười tươi tắn:
"Con có mệt lắm không?"
"Dạ, con không sao."
"Ầy, đi đường nhớ chú ý trước sau, đừng làm kinh động đến đứa bé đấy."
Trước đó, Lục Dĩ Hàng đã gọi điện về nhà để thông báo chuyện hôn sự, cũng tiện thể nói luôn chuyện Mộ Ngữ Nhiễm mang thai. Trưởng bối nghe tin, tất nhiên là rất vui vẻ, chỉ riêng Lục Kiến Đình là vẫn còn để ý gia thế của cô con dâu họ Mộ này.
"... Vâng." Cô nhẹ giọng trả lời, cảm thấy lời nói của mẹ chồng có chút quen thuộc, hình như đã từng được nghe ở đâu đó rồi.
"Còn con nữa!" Sầm Yên chuyển ánh mắt lên người Lục Dĩ Hàng:
"Đừng chỉ có mỗi nắm tay con bé, phải khoác tay lên vai nó rồi ôm chặt vào chứ!"
"Mẹ thật là..." Anh cực kỳ đau đầu, dắt cô bước nhanh lên phía trước.
Sầm Yên ở đằng sau gào lên: "Đi chậm thôi!"
Mộ Ngữ Nhiễm ngước lên nhìn anh, vẻ mặt khó xử: "Mẹ anh..."
"Kệ đi."
"Tiểu Nhiễm à, cháu nội mẹ còn đang ở trong bụng con đấy, đi từ từ thôi chứ!"
Về đến Lục gia, Lãnh tổng quản ở bên ngoài cửa mỉm cười chào đón bọn họ. Phía sau ông, hai hàng người giúp việc đứng ngay ngắn, sống lưng thẳng tắp, khi hai người đi qua liền lập tức cúi đầu xuống, đồng loạt chào:
"Thiếu gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858589/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.