Cuối tuần, cả hai sau khi đã trang trí lại cây thông noel thì quyết định cùng nhau đi ra ngoài. Lễ giáng sinh năm nay chưa có tuyết, nhưng tiết trời vẫn cực kỳ lạnh giá.
Lục Dĩ Hàng nắm tay Mộ Ngữ Nhiễm cho vào túi áo khoác, thi thoảng lại nghiêng đầu, chỉnh lại mũ len giúp cô:
"Đừng để bị lạnh."
"Vâng." Cô ngước lên nhìn anh, khẽ mỉm cười, sau đó vươn tay sửa soạn lại chiếc khăn choàng cổ của anh:
"Anh cũng vậy, nhớ chú ý một chút."
Điện thoại trong túi đúng lúc vang lên, anh nhìn tên hiển thị rồi lập tức bắt máy:
"A lô, con nghe."
Mộ Ngữ Nhiễm không nghe được giọng nói ở đầu dây bên kia, nhưng xem bộ dạng của Lục Dĩ Hàng, cũng đại khái đoán ra được người đó là trưởng bối trong nhà.
Anh nhíu mi, một lúc lâu sau mới mở miệng: "Con biết rồi, bố yên tâm, ngày mai con sẽ trở về."
Đối phương dặn dò vài câu xong liền cúp máy. Anh đút di động vào túi, nâng mắt nhìn cô:
"Là bố anh gọi."
"Vâng."
"Năm nay bố mẹ anh sẽ đón tết ở thành phố C, cho nên, nhân dịp giáng sinh này liền trở về." Lục Dĩ Hàng tiến tới, vươn tay vén vài sợi tóc mai giúp cô:
"Bọn họ muốn gặp em."
Mộ Ngữ Nhiễm gật nhẹ đầu, khẽ mỉm cười: "Được."
Anh nắm chặt tay cô, bước lên phía trước:
"Em đừng lo, có anh ở đây, bọn họ không làm khó em được đâu."
"Em biết rồi! Nhưng mà..." Cô quay đầu lại nhìn anh:
"Lần trước, em còn không chào hỏi mẹ anh tử tế, liệu bác ấy có để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858578/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.