Mộ Ngữ Nhiễm đặt đũa xuống bàn, ngẩng đầu nhìn về phía Mục Tước Ngạn.
"Ăn xong rồi?" Anh nhấp một ngụm rượu, sau đó hỏi cô.
"Vâng."
"Vậy được rồi." Anh đặt ly rượu xuống, dựa lưng vào ghế:
"Tôi hỏi em một vấn đề nhé?"
"Anh cứ tự nhiên."
Mục Tước Ngạn nhìn xoáy vào đôi mắt cô:
"Em biết như thế nào là 'nhân cách phân liệt' không?"
Mộ Ngữ Nhiễm nhíu mày: "Tôi không phải là chuyên gia tâm lý, cho nên không hiểu lắm. Đại khái là một cơ thể, bị phân liệt thành nhiều nhân cách khác nhau."
Mục Tước Ngạn gật gật đầu, tỏ vẻ đồng tình:
"Vậy em nghĩ sẽ ra sao, nếu như bên trong cơ thể em còn có một nhân cách khác?"
"Mục tiên sinh." Cô lạnh giọng, không vui nhìn người đàn ông trước mặt:
"Tôi đến đây để gặp chị gái, không phải là để nghe anh nói nhảm."
Mục Tước Ngạn bật cười, ánh mắt nhìn cô chăm chú:
"Bộ dạng này của em, thực sự rất giống với cô ấy."
"Chị tôi hiện giờ đang ở đâu?" Sắc mặt Mộ Ngữ Nhiễm lạnh lùng, âm độ cũng hạ xuống.
"Em bình tĩnh lại đi, đừng nổi giận với tôi chứ?"
"Nói chuyện chính đi, Mục tiên sinh."
"Tôi đang nói còn gì." Mục Tước Ngạn nghiêng người về phía trước, nhìn thẳng vào mắt cô:
"Em và Mộ Ngữ Tâm, vốn dĩ là cùng một người."
"Anh nói linh tinh cái gì vậy?" Mộ Ngữ Nhiễm trợn trừng mắt, hai tay bất giác nắm chặt. Cô cảm thấy người đàn ông trước mặt, chính là đầu óc có vấn đề, nói hươu nói vượn.
"Tôi đang nói sự thật..."
"Anh thôi đi!" Cô đứng phắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858573/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.