Mộ Ngữ Nhiễm xấu hổ, muốn kéo chăn qua chùm thì bị Lục Dĩ Hàng cản lại.
"Em xấu hổ cái gì? Đây cũng đâu phải là lần đầu tiên chúng ta làm chuyện này."
Mộ Ngữ Nhiễm biện bạch: "Đâu có giống nhau đâu chứ."
"Vậy khác nhau chỗ nào?"
Cô nghĩ nghĩ: "Thì lúc đó em bị trúng thuốc, căn bản là không nhớ gì cả." Không nhớ ra cảm giác lúc đó là như thế nào.
"Được, vậy lần này anh sẽ khiến em 'khắc cốt ghi tâm', nhớ mãi không quên được chuyện này."
Lục Dĩ Hàng nắm lấy tay cô, kéo xuống phía thân dưới của mình:
"Muốn sờ thử không?"
Mộ Ngữ Nhiễm muốn rút tay ra nhưng không được, cô quay mặt sang chỗ khác, cực kỳ đỏ mặt:
"K... Không muốn."
"Nhưng nó muốn chào hỏi em." Lục Dĩ Hàng mặt rất là dày, tiếp tục kéo tay cô chạm vào hạ bộ của mình.
Mộ Ngữ Nhiễm cứng đờ người, một nguồn nhiệt nóng bức truyền đến từ đầu ngón tay, cô ấp úng:
"Anh... Anh có thể đừng nói chuyện được không?"
"Được."
Sau đó cô nghe thấy tiếng sột soạt, hình như là Lục Dĩ Hàng đang mở cái gì đó, cuối cùng là âm thanh xé bao bì.
Mộ Ngữ Nhiễm chợt bừng tỉnh, cô quay đầu nhìn anh:
"Lần trước anh có dùng không?"
Lục Dĩ Hàng nhìn cô, cười như không cười: "Lúc đó không biết trước là em sẽ đến tìm anh, nên không kịp chuẩn bị."
Mộ Ngữ Nhiễm muốn cãi lại thì liền bị anh thúc nhẹ một cái, cảm giác đau đớn ập đến, cô nhíu mày, mím chặt môi chịu đựng.
Cảm nhận được sự gò bó của cô, Lục Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858555/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.