Mộ Ngữ Nhiễm gõ cửa một lúc lâu, Cố Như Khanh mới xuất hiện mở cửa.
Nhìn cô ấy sắc mặt trắng bệch, đôi mắt sưng húp, hình như là vừa mới khóc xong.
Cố Như Khanh mời cô vào nhà, sau đó đi rót ly nước cho Mộ Ngữ Nhiễm.
Cô nhận lấy cốc nước, trong lòng có chút áy náy:
"Thật ngại quá, lại đến làm phiền cô vào giờ này."
Cố Như Khanh lắc đầu, cười nhẹ:
"Không sao, tôi thực sự rất mong cô sẽ tới."
"Tôi là Mộ Ngữ Nhiễm, phóng viên của đài FX. Cảm ơn Cố tiểu thư đã chịu phối hợp."
Nói xong, Mộ Ngữ Nhiễm lấy trong túi ra một quyển sổ và một cây bút ghi âm:
"Cô đã sẵn sàng chưa?"
Cố Như Khanh nhìn cô, gật đầu.
Mộ Ngữ Nhiễm: "Được, vậy chúng ta bắt đầu nhé."
Cố Như Khanh kể lại đầu đuôi câu chuyện, đến chỗ Ngô Nhuận nắm tóc kéo cô vào phòng nghỉ, ánh mắt Cố Như Khanh trở nên lạnh lùng, rất căm phẫn.
"Hắn ta lôi tôi vào trong, đẩy ngã xuống giường, sau đó bắt đầu xé quần áo tôi."
Cố Như Khanh cúi đầu, đè nén cảm xúc trong lòng:
"Tôi rất muốn kiện hắn, nhưng chứng cứ mà tôi đưa ra không đủ thuyết phục. Nói trắng ra, hắn ta có quyền có thế, một cô gái yếu ớt không có gì như tôi, căn bản không làm được gì hắn ta cả."
Mộ Ngữ Nhiễm: "Phía bên cảnh sát có còn điều tra không?"
"Hôm tôi báo án, cảnh sát đã đến dẫn hắn ta đi, nhưng chỉ giam một buổi tối cũng không làm gì cả, hôm sau luật sư của hắn đã đến bảo lãnh."
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858545/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.