Buổi tối, Trương Ngọc dẫn mọi người ra ngoài ăn cơm, địa điểm ở rất gần chỗ khách sạn nên mọi người lựa chọn đi bộ.
Lúc trở về đến bên ngoài khách sạn, cách đó không xa một người đàn ông áo vét chính tề đi tới, là Mục Tước Ngạn.
Anh ta gật đầu chào mọi người rồi quay sang nhìn Mộ Ngữ Nhiễm:
"Mộ Ngữ Nhiễm phải không?"
"Đúng vậy, là tôi."
"Có thể nói chuyện một chút không?"
Mộ Ngữ Nhiễm hơi ngạc nhiên, liền quay sang nhìn Trương Ngọc.
Trương Ngọc hất càm: "Nhìn chị làm gì, cứ đi đi."
Tô Linh ở đằng sau huých nhẹ Mộ Ngữ Nhiễm, nói nhỏ:
"Tiện thể moi chút tin tức của ông Marsh nha chị."
Mộ Ngữ Nhiễm: "..."
Thấy cô còn chần chừ, Mục Tước Ngạn bổ sung thêm:
"Chuyện về chị gái của cô."
Trong một quán trà, hai người ngồi đối diện nhau. Mục Tước Ngạn thì nhàn nhã uống nước, còn Mộ Ngữ Nhiễm thì hơi sốt ruột.
"Anh quen chị tôi sao?"
Mục Tước Ngạn nhẹ nhàng đặt tách trà xuống, sau đó từ trong ví lấy ra một tấm hình. Anh để nó xuống bàn rồi đẩy từ từ đến trước mặt Mộ Ngữ Nhiễm.
Mục Tước Ngạn: "Quen từ rất lâu trước kia."
Cô cầm nó lên, trong hình là ảnh chụp của Mục Tước Ngạn và Mộ Ngữ Tâm.
Chị cô ở trong hình nhìn rất giống cô, chỉ là ánh mắt hơi lạnh lùng.
Tấm ảnh đã cũ, cô lật nó, đằng sau có ghi ngày tháng chụp hình, là mười năm trước.
"Anh có biết chị tôi hiện giờ ở đâu không? Tôi không liên lạc được với chị ấy."
Mộ Ngữ Nhiễm thực sự rất muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858538/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.