Đệ nhị chương
Mười hai tiếng đồng hồ sau khi bị thành quản tịch thu đồ đạc, Tiểu Mạn dẫn theo A Phương đi tới cửa chính của trung đội thành quản thành tây.
Hôm nay trời mưa dầm, mưa cứ đứt quãng rơi xuống, Tiểu Mạn đối mặt với cửa chính treo biển "Thành thị quản lý hành chính chấp pháp cục" nàng nheo mắt lại khi thấy mấy đại tự hèn mọn kia, sắc mặt âm trầm dường như đám mây đen chưa hề tiêu tan trên đỉnh đầu nàng. Nước mưa làm ướt tóc nàng, Tiểu Mạn vén tóc lên lỗ tai, ngẩng cằm, nhanh chóng đi vào, bày ra tư thế như liệt sĩ cách mạng anh dũng hy sinh.
Tôi tên là Long Ca...Cô muốn kiện tôi sao...
Tối hôm qua nằm trên giường, Tiểu Mạn đã hồi tưởng lại khuôn mặt tươi cười đáng ghét của nữ nhân kia vô số lần, càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng muốn lột xuống vỏ ngoài ghê tởm của nàng.
Long Ca! Cô chờ đó, tôi sẽ tố cáo cô!
Tiểu Mạn nghĩ đến lại cảm thấy vừa lòng hả dạ, nét mặt nổi lên nụ cười đắc ý.
"Nè, nè." A Phương vỗ vỗ lưng nàng, ý bảo nàng dừng lại.
"Chuyện gì?" Tiểu Mạn nghiêng đầu.
Không biết một lão đầu từ đâu chui ra, hắn mặc đồng phục bảo an, nhìn nàng từ trên xuống dưới một cách cảnh giác: "Cô tới đây làm gì?"
Giữ thái độ: người nào cản ta giết không tha, Tiểu Mạn trả lời rất phấn khởi: "Tôi tìm Long Ca."
"Tìm Long cô nương a?" Lão đầu sờ sờ cằm, tưởng nàng là người quen của Long Ca, "Vào đi, lên lầu quẹo phải, kiếm phòng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-thanh-quan-yeu-ta/161236/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.