Rời đi đã ba ngày, cuối cùng cũng trở về, Kẹo Bông Gòn tự nhiên là muốn về nhà.
Nhỡ đâu... Sen đã về nhà thì sao?
Cẩn thận nghĩ lại, cũng không phải là không có khả năng!
Kẹo Bông Gòn không quá thông minh đã bất tri bất giác kịp phản ứng.
—— Bản thân lúc trước sở dĩ chọn người đàn ông này làm Sen lâm thời của mình bởi vì toàn thân hắn đều toát ra một sự nguy hiểm mà mạnh mẽ, khiến mèo yên tâm không phải sao!
Tuy không rõ người đàn ông lợi hại tới trình độ nào, nhưng ít ra sẽ không tùy tùy tiện tiện mà chết đi.
Thật ra Kẹo Bông Gòn đều có một loại tự tin và tín nhiệm không thể hiểu được đối với mỗi người đã nuôi qua nó.
Trong quá khứ, nó chưa bao giờ lo lắng về vấn đề an toàn của chủ nhân, bởi vì trong lòng mèo trắng chủ nhân của mình không gì không làm được.
Hiện tại cái danh sách không gì không làm được này lại muốn thêm Sen và mèo đen.
Trước đó cảm xúc tụt xuống như vậy là vì ngay từ đầu hiểu lầm mình bị vứt bỏ, toàn bộ đầu óc đều bị cảm xúc tiêu cực chiếm lấy, không dừng được.
Hiện tại đã hiểu rõ, tâm trạng của Kẹo Bông Gòn tức khắc thoải mái hơn rất nhiều, đi bộ đều có chút cảm giác lâng lâng.
Ở một bên xem toàn bộ quá trình —— Ô Ngọc:???
Rõ ràng vừa rồi ở trên xe mèo con còn mang bộ dáng tang thương, lúc xuống xe giống như thay mèo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-meo-hoang-yeu-ta-meo/2627169/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.