Hoàng Mao lập tức gật đầu lia lịa. Đại tẩu nói là phải nghe, cấm có cãi a!
-Dạ, bọn em đi ngay!
Vâng dạ một hồi xong liền quay lại cao giọng nói lớn với đàn em đằng sau:
-Anh em! Chúng ta mau xông lên giải cứu lão đại thôi!
-Xông lên!
Triều Ca: ... Không hiểu sao cô cảm thấy hắc đạo mà hô hoán khẩu hiệu như này thật mất mặt quá.
Bọn đàn em vừa hô hào xong đã vội chạy lên cầu thang.
Triều Ca thấy thế vội vàng kéo Hoàng Mao lại:
-Cử thêm vài người đi theo tôi đi! Chắc chắn Đường Minh đã chặn cửa ra vào, giữ Bắc Minh Dực ở trong. Mấy người chỉ đi lên từ một hướng như vậy cũng không có ý nghĩa gì cả!
Hoàng Mao nghe thấy hợp lí đến vậy liền gật đầu như búa bổ:
-Đại tẩu nói đúng a! Để em dẫn đội này, cử vài người tốt theo chị.
-Còn nữa, chú ý làm cho kín đào vào, đến khi nhận được hiệu lệnh của bên tôi mới được xông vào!
-Vâng, đều nghe chị hết!
-Khoan đã, đưa cho tôi khẩu súng đi.
-À...vâng...Ơ mà thế hồi nãy đại tẩu xử bọn kia bằng cách nào???
Hoàng Mao đưa súng xong đột nhiên ngơ ngác hỏi một câu như vậy. Triều Ca nhận được súng liền đánh trống lảng.
-Không quan trọng, mau đi cứu Bắc Minh Dực trước đi!
Những người ở cổng ngoài đều là người chết, dùng linh khí đối phó cũng không sợ bị lộ bí mật. Nhưng người của Bắc Minh gia thì không.
Thế giới nào cũng có qui tắc của nó, một sai lầm nhỏ cũng có thể hủy diệt cả một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-me-ke-mau-xuyen/1796291/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.