Triều Ca tỉnh dậy trong một căn phòng ẩm mốc, chỉ có ánh sáng lờ mờ. Cô còn cảm nhận được nước mưa đang rớt xuống từng giọt trên đầu mình. Triều Ca cố gắng vận linh lực nhìn xung quanh. Có vẻ như đây là một nhà kho cũ, gỗ dùng để xây đã sớm mục nát hết cả, còn vài thứ đồ linh tinh cũng đã cũ bẩn, gỉ sét. Cô cố gắng gượng dậy nhưng không được. Thân thể nóng rực, mềm yếu vô lực, còn cực kỳ chóng mặt.
“Mẹ kiếp, sao vị diện thứ hai mới xuyên vào đã nhọ thế này rồi?”
Triều Ca tìm cách liên lạc với Hệ Thống.
Hệ Thống! Ngươi có thuốc hạ sốt ở đó không?
Sao lại thế? Không phải Hệ Thống trong truyện đều có một của hàng vạn năng cái gì cũng có sao? Của ngươi đâu?
ĐM! Còn có loại thao tác này?
Triều Ca tiếp tục vận linh lực, hy vọng thân thể thoải mái hơn một chút.
Haizzz, dựa vào người không bằng dựa vào mình mà.
Hệ Thống cũng rất bất lực. Không phải nó cố ý đâu a, mà thật sự Ký Chủ cô không cần đến thuốc làm gì đâu, bởi vì...
“Diệp Thiên Thu!”
Một cậu thanh niên cao ráo đạp cửa bước vào. Tiếng động trong màn mưa lại càng rõ rệt hơn. Triều Ca cũng giật mình.
Diệp Thiên Thu? Tên của cái thân thể này à?
Mặc kệ, dù thế nào cũng phải thoát đã.
Triều Ca yếu ớt nói:
“Ở đây.” Mẹ kiếp, chờ cô trở lại, nhất định sẽ chém nát cái Hệ Thống đó. CMN thật mất mặt mà.
Bản Hệ Thống lại sợ cô quá! Chờ chủ nhân ta về rồi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-me-ke-mau-xuyen/1796263/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.