Hai người ngơ ngác nhìn khắp nơi, cuối cùng dừng lại trên người Triều Ca. Mắt không chớp cũng đã được gần một phút rồi.
Triều Ca ngại ngùng hắng giọng. Ừm, có vẻ hôm nay hơi quá tay thật.
Haizzz, cũng không thể trách ta được, đám người ở thế giới này quá yếu đuối.
Titan hay quái vật hay người ngoài hành tinh đây? Có thể chịu được năm đòn của ta, gọi là mạnh. Cuối cùng vẫn là yếu hơn cô. Ký Chủ cô cũng kiêu ngạo quá rồi đi? Mặc dù Bản Hệ Thống cảm thấy điều này cũng rất khả thi... Mi bớt tự kỷ lại đi. Ký Chủ biết nó đang nghĩ gì à??? Trong lúc Hệ Thống còn đang hoang mang lo sợ, Ôn Kiều đã lấy lại được lí trí. Cô ta dè dặt hỏi Triều Ca: “Nhưng người này...đều là do...do cô giết sao?” Triều Ca giật mình phản bác: “Cô đừng có nói bậy, tôi chỉ đánh thôi, làm gì đến mức giết!” Không phải ta làm, tội này bản cô nương không nhận! Nữ chính ngươi đừng có vu oan giá họa cho ta! Thế Ký Chủ cô giật mình cái gì? Ôn Kiều còn kinh hoàng hơn lúc trước. Cô ta run rẩy lùi về sau, lên tục lắc đầu như người điên. “Không...không thể nào...Ôn Noãn cô...không...Làm sao có thể???” Nữ chính cô bị hâm à? Vừa nãy cô vừa khẳng định rồi cơ mà? Ôn Kiều quay sang nhìn Hạ Huyên cũng đang sợ đến xanh mặt: “Huyên Huyên, đây không phải là Ôn Noãn, chúng ta nhầm rồi...” “Không đâu, cô ta đúng là Ôn Noãn mà. Khoan đã, a... Tớ không biết nữa...” Triều Ca nhìn hai người mất kiên nhẫn: “Tôi chính là | Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-me-ke-mau-xuyen/1796258/chuong-50.html