Chương trước
Chương sau
Hạ Huyên không biết làm sao lại ghi được toàn bộ cảnh Cố Sâm xin đổi đội. Cô ta dùng tài khoản ẩn danh đăng video đó lên mạng.
“Cố Sâm – Ôn Noãn gây rối tại chương tình truyền hình thực tế “100 giờ đồng hành”, đạo đức nghề nghiệp xuống cấp?”
Chưa đầy mười phút sau đã có hơn một ngàn bình luận ở bên dưới.
Hạ Huyên đang đắc ý tưởng rằng mình đã bôi nhọ Triều Ca được rồi, cô ta thong thả lướt bên dưới bình luận.
[ Haha, Tiểu Cố quả nhiên là vẫn ấu trĩ hay ghen như vậy!]
[ Đã chia đội rồi mà còn xin đổi, hết cách mà.]
[ Tội nghiệp chị Giang Yên Nhiên ghê cơ! Thôi về đây em thương!]
[ Không ai cảm thấy Tiểu Cố thuyết phục mọi người rất buồn cười như ta sao?]
[ Nhìn biểu cảm của đoàn công tác là hiểu rồi haha!]
[ Chân thành cảm ơn sự chia sẻ cẩu lương của đạo diễn và tổ công tác.]
[ Chủ topic cũng lạ thật, có gì đâu mà nói đạo đức nghề nghiệp xuống cấp cơ chứ?]
[ Chắc chắn là do ghét hai người nên mới tìm cách bôi đen ấy mà.]
[ Ta thấy người đạo đức nghề nghiệp xuống cấp phải là ngươi mới đúng, tự ý tiết lộ thông tin chương trình.]
[ Thôi mà, dù sao cũng cảm ơn bạn đã đang cái video này lên. Fan rất chi là hân hoan!]
...
Biểu cảm của Hạ Huyên chuyển từ bất ngờ, không thể tin được sang tức giận, khó chịu. Hạ Huyên ngồi phịch xuống. Cô ta nhéo mi tâm cố gắng kiềm chế không chửi người nhưng khuôn mặt dữ tợn đó đã tố cáo cô ta.
Hạ Huyên liền gọi cho Ôn Kiều:
“Kiều Kiều, kế hoạch cậu nói thất bại rồi!”
“Tại sao lại như thế được chứ?! Tớ đã nghiên cứu rất kĩ rồi mà!”
“Nhưng nó thật sự thất bại rồi. Lỡ tài khoản đó của tớ bị lộ thì xong đấy! Cậu nghĩ cách khác đi!”
Nhận thấy tâm trạng Hạ Huyên không được tốt, Ôn Kiều mềm mỏng khuyên nhủ cô ta:
“Huyên Huyên à, đừng tức giận lo lắng gì cả. Tớ đã chuẩn bị hết rồi. Tiếp theo cậu chỉ cần như thế này...”
“Được, tớ nghe cậu.”
Lúc Hạ Huyên cúp máy thì đạo diễn cũng hô hoán mọi người tập trung:
“Bây giờ chúng ta sẽ khởi hành đến địa điểm quay của ngày đầu tiên! Mọi người có thấy bốn chiếc xe ô tô sơn đủ bốn màu xanh lục, đỏ, xanh lam, vàng kia không? Trên xe còn có cả bản đồ chúng tôi đã đánh dấu tuyến đường và đích đến. Mọi người chọn xe đúng với màu của que rút thăm khi nãy nha. Đội nào tới sớm nhất sẽ có phúc lợi!”
“Khởi hành!”
Triều Ca và Cố Sâm cũng lên xe, cậu ta ngồi ở ghế lái, cô ngồi ở ghế phụ láicầm bản đồ. Bản đồ được đánh dấu rất rõ ràng, có lẽ là cuộc đua này chỉ thi tốc độ thôi.
“Anh không cảm thấy tổ chương trình quá dễ dãi rồi sao?”
“Không, anh chỉ thấy em quá dễ dãi, lại có thể để người phụ nữ khác ôm mình như vậy.”
“Vẫn còn giận à?”
“Không!” Mới lạ ấy!
Triều Ca vươn người sang chỗ Cố Sâm, hôn chụt lên má cậu ta một cái. Cố Sâm thoáng chốc đỏ mặt nhưng nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh. Mặc dù vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng nhưng Triều Ca vẫn thấy được tâm trạng cậu ta tốt hơn rất nhiều.
Anh quay phim ngồi đằng sau: “...” Phải hay không Tiểu Cố và Noãn Tổng đã quên mất sự tồn tại của tôi?
“Hết giận chưa?”
“Chưa, em hôn sai chỗ rồi, không hết giận được đâu!”
“Anh đừng có được đà lấn tới, đằng sau vẫn còn một người quay phim đó!”
Anh quay phim: “...” Cảm ơn Noãn tổng đã nhớ đến sự tồn tại của tôi tước khi cẩu lương cỡ lớn được phân phát cho người hâm mộ.
Cố Sâm: ĐM!
Bất giác cả ba người đã vượt nửa chặng đường mà không có bất kỳ trở ngại gì.
Nhưng như Triều Ca đã nói, chương trình có thể dễ dãi như vậy sao?
Không thể!
“Xe...tại sao... lại dừng rồi?”
Cố Sâm cùng Triều Ca ra ngoài kiểm tra xe.
“Hết xăng rồi!”
Lúc này anh quay phim mới vui vẻ lên tiếng:
“Đây mới là thử thách thật sự của “100 giờ đồng hành” đó! Bây giờ mọi người phải tìm cách đến được địa điểm quay đầu tiên mà không được mua thêm xăng!”
Triều Ca và Cố Sâm ăn ý nhìn nhau cười tươi:
“Không được mua thêm xăng à...”
Anh quay phim: “...” Tôi có dự cảm không hay rằng hai người này sẽ làm ra chuyện gì đó ngoài sức tưởng tượng dó đạo diễn ơi...
Mười phút sau, trong một cửa hàng xe ô tô.
Cô nhân viên mỉm cười dịu dàng đưa bản hợp đồng ra trước mặt Triều Ca:
“Tiểu thư, cô chỉ cần ký vào đây thôi là hoàn thành thủ tục mua xe rồi đấy ạ.”
“Được rồi, cảm ơn cô nhiều.”
Cố Sâm ở một bên không ngừng lải nhải:
“Noãn Noãn, em không thể nào để cho anh một lần làm bạn trai một cách đúng nghĩa sao?” Lần nào đi mua đồ cũng toàn là cô giành trả a!
“Hả? Anh không phải vốn là bạn trai em rồi sao?”
“Không, không...ý anh là...”
Cô nhân viên cửa hàng bán xe nhìn hai người họ mỉm cười vui sướng.
Aiya, không ngờ đi làm mà cũng có thể gặp được nữ thần và bạn trai của cô ấy a!
Phải mau đăng lên cho mọi người ghen tỵ mới được!
Anh quay phim: “...” Tôi biết ngay mà! Không thể tin hai người họ được!
Bài đăng của cô nhân viên thu hút không ít lượt xem và bình luận. Phải biết mọi người đáng mong chờ “100 giờ đồng hành” công chiếu biết bao.
[ Oaaaa, sao Tiểu Cố và Noãn Tổng lại xuất hiện ở cửa hàng xe vậy ta?]
[ Tò mò thật đấy!]
[ Tôi thấy biểu cảm của anh quay phim qua kính của cửa hàng rồi nhé!]
[ Chắc chắn là Tiểu Cố với Noãn Tổng lại bắt nạt anh ấy rồi!]
[ Ha ha, tôi hóng quá đi thôi!]
Trong khi cộng đồng mạng đang thảo luận rất sôi nổi thì hai nhân vật chính lại không hay biết gì, vẫn vui vẻ tận hưởng huyến đi của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.