Triều Ca rất thức thời lùi về đằng sau:
“Anh đủ rồi nha.”
Cố Sâm lại càng được đà lấn tới. Cậu ta đổ dồn người về phía trước, chống tay lên sô pha hòng ép Triều Ca nằm xuống.
“Đã được cái gì đâu mà đủ...”
Chất giọng gợi cảm lại có chút trầm thấp cực kỳ mê người. Đến lúc Triều Ca đã ngã hẳn người trên ghế rồi, Cố Sâm mới dừng lại. Từ vị trí của Triều Ca có thể ngửi thấy mùi hương nam tính trên người cậu ta cùng đôi mắt như vực sâu thẳm nhìn chằm chằm cô như muốn hút cô vào trong đó.
Làm, làm gì nữa đây?
Mất hình tượng quá Tư thiếu. A không đúng, đây không phải hình tượng vốn có của cậu ấy!
Hệ Thống chưa kịp hiến kế cho Tư thiếu thì Triều Ca đã phản ứng trước. Cô nhanh nhẹn kéo tay Cố Sâm đè cậu ta ở dưới, đổi vị trí của hai người. Lúc ở trên, cô lại lấy lại hoàn toàn vẻ kiêu ngạo quyền lực của một nữ vương.
Cố Sâm vừa bất ngờ vừa ngại ngùng, không biết nên phản ứng như thế nào. Mặt càng ngày càng đỏ. Đôi mắt sâu thăm thẳm kia lại biến thành đôi mắt ngây thơ ngốc nghếch của thỏ con.
Thế này mới đáng yêu chứ!
Triều Ca tiếp tục đùa dai, đưa ngón trỏ nâng cằm Cố Sâm lên. Hơi thở còn dụ hoặc, gợi cảm hơn Cố Sâm nhiều.
“Làm cái gì ở đây, ngay bây giờ?” Nếu hắn dám làm thật sự, cô đảm bảo sẽ chém hắn thành tám mảnh luôn.
Trong đầu Cố Sâm bỗng chốc trở nên trống rỗng. Câu này vốn là hắn nói mà. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-me-ke-mau-xuyen/1796252/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.