Ôn gia chủ run run người quay sang nhìn Triều Ca.
Con bé này, thật sự rất giống cháu gái của ông năm đó, chỉ là khí chất rất khác. Hơn nữa, Ôn Noãn vốn một lòng chỉ thích làm diễn viên, sao bây giờ lại là chủ của một công ty đầu tư được chứ?
Ông rất hối hận. Năm đó chỉ vì quá cố chấp, lại còn cứ khăng khăng chỉ theo truyền thống, đâu nghĩ truyền thống đó lại chính là cổ hủ, làm ông vĩnh viễn không được gặp lại người cháu thứ hai của mình.
Dù thế nào, cũng là máu mủ ruột thịt, nói không yêu thương thì có thể là không yêu thương sao?
Ôn Kiều biết được suy nghĩ trong lòng Ôn gia chủ, vì thế cô ta đã lợi dụng điều đó. Luôn luôn cố gắng hiếu thuận, ngoan ngoãn, cận kề bên cạnh ông, cố gắng làm ông quên đi Ôn Noãn.
Cũng do vậy mà Ôn gia chủ yêu thương cô ta hơn hẳn.
Nhưng giờ phút này gặp lại được Ôn Noãn, những tình cảm năm xưa lại ùa về.
Ôn gia chủ đến gần Triều Ca. Giọng nói hơi run run:
“Ôn Noãn, thật...thật sự là cháu sao? Cháu gái của ta?!”
Triều Ca vẫn giữ nguyên bộ mặt không cảm xúc đó.
Thật đáng tiếc, cô không phải là nguyên chủ, đối với những người chỉ có quan hệ huyết thống còn không tính là người thân này không có chút tình cảm nào.
Mà cái kịch bản này cũng thật lạ. Để cho Ôn Kiều ngược Ôn Noãn thảm như vậy mà không ai trong nhà họ Ôn biết được.
Cô ta không hổ danh là nữ chính, bàn tay vàng cũng thật dũng mãnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-me-ke-mau-xuyen/1796248/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.