Triều Ca thấy Cố Sâm đứng trầm ngâm một hồi lâu cạnh ghế sô pha. Ánh nắng vẫn ấm áp, hài hòa chiếu lên người hắn. Vào giờ phút này, thời gian như ngừng lại, tất cả đều lu mờ, chỉ còn lại mình hắn.
“Cố Sâm, anh đang làm gì đấy?” Cảnh vừa rồi đẹp thì đẹp nhưng cô không quen a! Tên dính người ngốc ngốc đáng yêu đâu rồi? Tự dưng lòi đâu ra một hiên sứ không nhiễm bụi trần, không thích nghi nổi.
“Noãn Noãn, bố anh vừa gọi tới.” –Giọng Cố Sâm có chút nghiêm trọng.
“Là chuyện của Cố thị sao?”
“Đúng vậy, ông ấy nói cuộc họp hội đồng quản trị ngày mốt, anh sẽ ra mắt mọi người, chính thức nhậm chức phó tổng Cố thị.”
“Đấy chính là thời cơ tốt đó. Anh nên chuẩn bị dần đi. Còn có chuyện gì sao?” –Nhiệm vụ phụ tuyến 1000 điểm, ta đến đây!
“Anh trước giờ chưa từng muốn tranh giành cái gì với Cố Thanh Hàn. Dù sao anh cũng cướp đi của hắn quá nhiều rồi: tình thương của cha, hạnh phúc gia đình... còn bây giờ là vị trí của hắn. Em có cảm thấy, anh rất độc ác, rất tàn nhẫn không?”
Cố Sâm cười nhẹ, đáy mát có chút buồn, có chút xót xa khó nói thành lời.
(P/s: Mọi người có phải hay không thấy lão tử diễn rất hay?)
Triều Ca không vội trả lời hắn. Cô còn đang suy nghĩ.
Nhân vật phản diện kiểu gì đây? Không phải độc ác, tàn nhẫn mới là thiết lập của ngươi sao? Hệ Thống, khả năng cao chúng ta gặp phải nhân vật phản diện giả rồi!
Ký Chủ! Cô không thấy cảm động chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-me-ke-mau-xuyen/1796240/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.