Bên trong Hậu Cung Vô Tận....
Dương Tuấn trở lại gặp Quỳnh Hân, cô bé mặc dù có lớn hơn một chút nhưng Dương Tuấn vẫn nhận ra được đó vẫn là người muội muội mà hắn vô cùng yêu thương, mái tóc đã thay bằng rễ gai của hoa hồng, đôi mắt cũng có màu xanh nhạt, nhưng bên dưới vẫn chẳng có gì thay đổi, màn hình phẳng....
- Ca ca, tại sao ca lại ở đây? Tại sao ca không tìm muội? Muội ở một mình cô đơn lắm.
Quỳnh Hân lay lay cánh tay của Dương Tuấn, khuôn mặt nhỏ nhắn lo lắng hỏi.
- Để ca kể cho muội nghe, thực ra là ca và muội đều đã chết ở Địa Cầu, linh hồn xuyên qua vị diện này, trở thành những con người khác và chúng ta phải trả thù cho cha mẹ nữa.
Dương Tuấn kể lại mà trong lòng hận thù sôi sục, nắm tay siết chặt vang lên ken két.
- Ca ca, thực ra, ta khi xuyên qua bỗng nhớ lại một đoạn kí ức kì lạ.
Quỳnh Hân nhìn Dương Tuấn nói, hai bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy cánh tay của Dương Tuấn.
- Kí ức? Kí ức thế nào? Nói cho ca ca xem....
- Thực ra, hai người chúng ta nghĩ là cha mẹ kia lại không phải là cha mẹ của chúng ta.
- Cái gì? Không thể nào.
Dương Tuấn khuôn mặt tràn ngập hoang mang, sợ hãi hét lên.
- Đúng vậy, hai người họ chỉ là thế thân cho cha mẹ thật của chúng ta, nói đúng hơn là họ chỉ là những con rối, cha mẹ thật đã gửi gắm chúng ta cho hai người kia, sau đó thay đổi kí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-dam-hiep-he-thong/1516287/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.