Dương Tuấn chạy khỏi trường Ly Ngọc, cũng quên để ý đến Mẫn Ý và các thành viên khác, chạy một mạch về nhà, về đến nhà thì đập vào mắt hắn là hình ảnh phè phởn của Mị Miêu nằm trong phòng khách, cầm trong tay quả cầu bằng len mà đùa giỡn như mèo vậy.
- Meo, anh về rồi....
Mị Miêu quỳ gối, người đưa về phía trước, tay phải co lại để sát má, giống như một con mèo mừng chủ nhân về.
- Phù, thật là mệt mỏi mà....
Dương Tuấn ngã xuống sàn nhà, mệt mỏi kinh khủng, pháp lực tiêu hao quá nhiều, cần thời gian khá lâu để khôi phục lại, vì vậy bây giờ Dương Tuấn không khác thường dân là mấy.
- Nyan, chàng sao vậy? Làm như vừa mới đi lăng nhăng với ai về vậy đó.
Mị Miêu xoa xoa đầu Dương Tuấn, trên đó thấm đẫm mồ hôi, chứng tỏ hắn bây giờ rất mệt mỏi.
- Mị Miêu à, ta mệt rồi, đừng làm phiền ta...
Dương Tuấn úp mặt xuống sàn nhà xua xua tay, sau đó bắt lấy cái đuôi của Mị Miêu kéo một cái, làm nàng cả người run lên bần bật, mặt đỏ bừng.
- Meo, thế ta đi tắm một mình vậy.
- Ta hết mệt rồi....
Dương Tuấn đứng phắt dậy, tay bế Mị Miêu, thân thể giống như đạp thân pháp lao nhanh vào phòng tắm, ngay lập tức có tiếng nước chảy tí tách, sau đó là âm thanh thở gấp và rên rỉ của hai con người.
.............................
Keng, hai ngày sau Hoàng Đạo Đại Chiến sẽ diễn ra....
Sau khi "vật lộn" với Mị Miêu hai canh giờ, Dương Tuấn để Mị Miêu ngủ say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-dam-hiep-he-thong/1516282/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.