Chính là yêu cô ấy như vậy, mình cũng không cách nào khống chế tâm tình này, coi như là bị thương nặng, cũng sẽ không ngừng yêu cô.
“Anh Đông Liệt, anh mới vừa. . . . . . Nói gì?" Tuyết Nhi giật mình nhìn hắn, hoàn toàn không thể tin được câu kia là hắn nói.
Cư nhiên hắn nói yêu? Sao hắn có thể dùng thanh âm như vậy, giọng nói như vậy ? Lộ ra vẻ mặt thống khổ, là của anh Đông Liệt của cô sao? Là của một tổng giám đốc cuồng ngạo bá đạo băng sơn sao?
Toàn bộ lực chú ý của Hàn Đông Liệt đều bị hình ảnh Âu Thiển Thiển rời khỏi bệnh viện hấp dẫn, đã hoàn toàn không nghe được Tuyết Nhi nói gì, hắn khập khễnh chạy ra ngoài, nhưng ra tới cửa thì phát hiện, đã không thấy bóng dáng Âu Thiển Thiển .
Tim bắt đầu đau đớn, càng lúc càng đau. . . . . .
"Tiểu Thiển, tại sao. . . . . . Em luôn muốn rời khỏi tôi ?" Hắn nhẹ giọng nỉ non, lòng như sắp sắp đứt ra.
Từ khi biết cô, cô liền ẩn núp hắn, cách xa hắn, bất kể hắn làm gì, cho dù là ôm cô vào trong ngực thật chặt, nhưng vẫn cảm thấy cô cách rất xa mình.
"Anh Đông Liệt!"
"Thiếu gia!"
Tuyết Nhi cùng Lan Di cũng vội vả đã chạy tới, đỡ hắn.
"Lan Di, nhanh đi chuẩn bị xe!" Hàn Đông Liệt ra lệnh, tầm mắt vẫn nhìn chăm chú vào phía trước.
Cô chạy một lần, hắn bắt cô một lần, cô chạy hai lần, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-cho-choc-tong-giam-doc-nong-tinh/2014887/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.