‘ Tôi sẽ chiếu cố anh, nhưng không phải là cả đời, bởi vì tôi đã đồng ý với chị sẽ chiếu cố anh! ’ lời như vậy, cô không thể nói.
‘ Tôi muốn chiếu cố anh cả đời, bởi vì thật là tốt vì tôi cũng thích anh! ’ lời như vậy, cô cũng không thể nói.
Cho nên, cô chỉ có thể trầm mặc. . . . . .
Hàn Đông Liệt mong đợi nhìn cô, nhưng đáp lại là sự trầm mặc, đau lòng mở miệng, hung tợn nói, " Xú nha đầu nhẫn tâm!" Ngay cả lừa gạt hắn cũng không chịu sao?
Âu Thiển Thiển ngồi xổm xuống, đỡ hắn dậy, " Nhanh lên một chút chúng ta đi bệnh viện đi!"
Bị cô đở , tay khoác lên bả vai của cô, sau đó ôm cô thật chặt, cảm thụ nhiệt độ của cô, cảm thụ sự quan tâm của cô, rõ ràng là gần như vậy, những không cảm giác được lòng của cô!
Đỡ hắn đến chiếc xe cao cấp, sau đó cô cẩn thận đỡ hắn vào chỗ ngồi phía sau xe, không muốn đi cùng hắn, tính toán tách ra, nhưng Hàn Đông Liệt nắm chặt tay cô, chẳng những không chịu buông ra, còn dùng lực túm cô vào trong xe, ôm cả người cô vào ngực thật chặt, sau đó ra lệnh cho tài xế nói, "Lái xe, trở về Hàn gia!"
"Cái gì? Hàn Đông Liệt, anh buông tôi ra, tôi không muốn trở về với anh, hơn nữa bây giờ anh không nên về nhà, đi bệnh viện. . . . . . Tài xế, xin lái đến bệnh viện gần đây !" Âu Thiển Thiển gấp gáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-cho-choc-tong-giam-doc-nong-tinh/2014874/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.