Hàn Đông Liệt chống hai cánh tay, nhìn mặt cô nói, "Nếu như có thể quên, ngay từ mười lăm năm trước cũng đã quên rồi. . . . . . Cho nên tôi đã quyết định, sẽ không để cho em rời khỏi tôi, cho dù không chừa thủ đoạn nào, tôi cũng muốn giữ em lại bên cạnh tôi!"
Không dám nhìn ánh mắt kiên định của hắn, cô cau mày hai mắt nhắm lại, muốn khóc, lại không thể để cho hắn thấy nước mắt!
Cô nên làm cái gì bây giờ? Ai có thể nói cho cô biết?
Biệt thự Tư gia
Tuyết Nhi bày ra vẻ mặt tức giận, hai mắt nhìn người đối diện trên ghế sa lon, Lôi Minh. Cô khéo léo mở đôi môi, chất vấn, "Tại sao đến bây giờ còn không hạ thủ?"
Hai chân Lôi Minh bắtt chéo, mặt hài hước nói, "Bởi vì không tìm được cơ hội thích hợp!"
"Anh ít kiếm cớ đi, tôi thấy chính là anh không muốn giết cô ta. Bởi vì cô ta là vợ trước của anh, cho nên anh không hạ thủ được!" Tuyết Nhi đứng lên rống to, tức giận, thân thể khẽ run.
Tháng gần đây, Âu Thiển Thiển luôn cố ý trốn hắn, vốn đang mang theo một chút xíu hi vọng, có thể thừa cơ hội này để cho hắn thay lòng, nhưng mỗi ngày thấy hắn nhìn chăm chú vào ánh mắt của cô ta, có lúc hắn lộ ra vẻ mặt hoảng hốt, mà ở khi ngủ, lại vẫn sẽ kêu tên của cô ta.
Không chịu được cuộc sống như thế nữa, mình thích người đàn ông mà trước mặt mình lại thể hiện tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-cho-choc-tong-giam-doc-nong-tinh/2014871/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.