Âu Thiển Thiển đứng trong phòng tắm, dùng nước lạnh dập không ngừng vào mặt của mình, làm nhiệt độ trên mặt từ từ hạ xuống, sau đó ngẩng đầu nhìn chính mình trong kính, đôi tay dùng sức vỗ hai má của mình, để cho mình tỉnh táo lại.
Cô không thể động lòng đối với Hàn Đông Liệt, không thể, tuyệt đối không thể.
Tư đánh vào mặt mình thật đau, rồi mới từ từ để cho cảm xúc của mình bình tĩnh lại. Cô thôi miên mình phải giống như bình thường, rửa mặt, đánh răng, lau mặt, sau đó bình tĩnh đi ra tới cửa, cùng trước kia mở cửa, nhìn về phía người đàn ông đang ngồi ở trên giường.
Bình tĩnh. . . . . . Bình tĩnh. . . . . . Bình tĩnh. . . . . .
Cô không ngừng tự nói với mình.
Hàn Đông Liệt nhìn vẻ mặt lạnh lùng của cô, không nhịn được kêu lên "Bà xã. . . . . ."
"Hả?" Cô lên tiếng như không có chuyện gì xảy ra.
Hàn Đông Liệt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nghi hoặc nhìn cô. Tại sao cô mới vừa hốt hoảng xấu hổ, sau khi ra ngoài lại thay đổi lạnh lùng như vậy? Cô đang che giấu cái gì? Cô đang sợ cái gì?
"Có chuyện gì sao?" Cô hỏi.
"Không có việc gì!" Hắn trả lời. Đã có rất nhiều vấn đề, cũng không thể hỏi vào lúc này, bọn họ mới vừa làm lành, không thể để có chuyện lần. Ngày vẫn còn rất dài, cho nên phải từ từ .
Lòng của Âu Thiển Thiển từ từ dịu lại, cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-cho-choc-tong-giam-doc-nong-tinh/2014862/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.