"Buông tôi ra!" Lại một lần nữa nói ra ba chữ này, vẻ mặt Âu Thiển Thiển cùng giọng nói cũng vô cùng kiên định.
Hàn Đông Liệt nhìn cô chằm chằm, lực đạo trên tay lần nữa gia tăng. Không muốn buông cô ra, không muốn buông cô ra, coi như ở trong lòng cô hắn tuyệt không quan trọng, cũng không muốn buông tay cô gái này.
Bởi vì lần nữa buông tay, chỉ sợ cô cũng không về nữa. . . . . . Tựa như khi còn bé!
"Đông Liệt. . . . . . Anh. . . . . ." Tuyết Nhi đứng ở một bên, cô biết mình căn bản không thể chen vào nói, nhưng nếu như không nói lời nào, cô sẽ có cảm giác bị cô lập, giống như cả thế giới chỉ có hai người bọn họ, mà mình chỉ là một người đứng xem.
Cô không muốn làm người đứng xem!
Tuyết Nhi chen vào nói, chân mày Hàn Đông Liệt nhíu chặt, nhưng ánh mắt vẫn nhìn nhìn chằm chằm Âu Thiển Thiển.
"Đi theo tôi! Đi đón ba mẹ!" Hắn lại một lần nữa nói với cô.
Âu Thiển Thiển nóng nảy, đột nhiên cô đưa tay hắn đang nắm tay của mình lên miệng, hung hăng cắn lên. . . . . . máu đỏ tươi từ trong miệng của cô chảy ra, nhưng người chảy máu là Hàn Đông Liệt.
Tay của hắn không có cảm giác đau, nhưng tâm lại đau sắp rách ra. . . . . .
" Anh Đông Liệt!" Tuyết Nhi kêu lên, vội vàng bắt tay Âu Thiển Thiển, "Cô làm gì vậy? Cô mau buông ra, chảy máu rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-cho-choc-tong-giam-doc-nong-tinh/2014858/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.