Lôi Minh từ trên cửa sổ xuống, đi tới bên giường, ngồi xuống.
"Anh tới làm gì?" u Thiển Thiển một lần nữa hỏi.
Lôi minh dùng anh mắt dịu dàng nhìn cô, nói giỡn với cô, "Bởi vì đột nhiên rất nhớ em, cho nên mới tới đây thăm em, không được sao?"
"Đừng nói nhảm, có chuyện gì cứ nói đi!" Mặc dù nhà họ Hàn không phải là tường đồng vách sắt, nhưng mà muốn vào đây cũng rất khó khăn, hắn có thể bất chấp nguy hiểm đến tìm cô, nhất định là có chuyện quan trọng.
Lôi Minh cười một tiếng, nói, "Xem ra em không sợ hãi khi gặp tôi, tôi rất vui."
Có thể đối thoại tự nhiên như vậy với cô, đã là chuyện của năm năm trước rồi, hắn vẫn luôn hi vọng cô sẽ ở cùng hắn như khi còn nhỏ, nhưng bộ dạng hiện tại của cô, hắn cảm thấy rất lạ, làm cho người ta có cảm giác không thoải mái.
"Hôm nay tôi không có tâm trạng đùa giỡn với anh, có chuyện gì thì mau nói đi!" u Thiển Thiển với mặt mệt mỏi, không còn sức lực dựa về phía sau, nửa nằm ở trên giường.
Mà Lôi Minh cũng không có nói thêm những chuyện vô bổ nữa, từ phía sau lấy ra một túi giấy màu vàng, đưa cho cô nói, "Bởi vì sức khảo của Three vẫn còn yếu, không thể tự mình vào đây, cho nên đã nhờ tôi đem phần tài liệu này cho em!"
"Tài liệu?" u Thiển Thiển nghi ngờ nhận lấy. Tò mò mở ra, nếu Three có thể tốn công tốn sức nhờ vả hắn như vậy, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-cho-choc-tong-giam-doc-nong-tinh/2014829/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.