Âu Tiểu Thiển nhìn chằm chằm người đàn ông bá đạo đang đè trên người cô, giận dữ nói, “Tốt nhất anh nên buông tôi ra, đừng khiến tôi tức giận!”
Hàn Đông Liệt cúi đầu, cười tà tà, dựa vào trán cô nói, “Em có thể không biết, anh nha… Thích nhất là xem vẻ tức giận của em!”
Nói xong, hắn liền bá đạo hôn lên môi của cô, một nụ hôn sau 4 năm, không ngờ lại tuyệt vời như thế, muốn một ngụm nuốt luôn cô vào bụng, muốn cứ như vậy hôn cô đến cùng trời cuối đất.
Đối với cô bá đạo một chút, sau đó sẽ dịu dàng an ủi cô…
Nhớ tới câu nói ở trong thư, hắn càng muốn bá đạo mà chiếm lấy cô, nói cái gì mà ai đi đường nấy, cái gì mà không can thiệp chuyện của nhau, hắn không thèm như vậy đâu, cái hắn muốn chính là cô vĩnh viễn ở bên cạnh hắn, cái hắn muốn chính là để cô làm vợ của hắn, nếu không, hắn sẽ không chấp nhận bất cứ lời giải thích nào!
Âu Tiểu Thiển giãy giụa dưới sức mạnh của hắn cũng dần trở nên yếu đi.
“Hàn Đông Liệt, cái tên khốn kiếp này, anh…”
“Anh yêu em!”
Hắn cắt đứt lời cô… cứng rắn dùng 3 chữ ngắn ngủi phá vỡ bức tường bảo vệ cứng rắn cô dày công xây đắp. Cô quay đầu, không thèm nhìn hắn. Trong bốn năm qua, cô nghĩ càng ngày cô càng kiên cường hơn, đã có đủ tự tin để đối mặt với mọi thứ, nhưng tại sao khi đứng trước mặt hắn, cô lại có thể thảm bại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-cho-choc-tong-giam-doc-nong-tinh/2014768/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.