Nghe được câu trảlời, tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt thất vọng, chỉ có Hàn Đông Liệt kinhngạc nhìn cô. Thời điểm cầu hôn, anh nghĩ cô sẽ cự tuyệt, hoặc bỏ chạy,hoặc mắng anh là kẻ điên, không dám tưởng tượng cô sẽ gật đầu, vì hivọng càng lớn, thất vọng lại càng lớn! Nhưng cô lại lo lắng, lại chầnchừ, trước đây anh cứ nghĩ chuyện này là tuyệt đối không thể, giờ thànhra có chút hi vọng!
Miệng anh tự nhiên tươi cười, ôm cô trongvòng ngực, nói: “Anh sẽ cho em thời gian cân nhắc, dù cần cả đời, anhvẫn sẽ chờ, chờ em đồng ý mới thôi!”
Được hơi ấm của anh bao bọc, bất an trong lòng Âu Tiểu Thiển lập tức tiêu tan. Có lẽ vừa rồi cô cònmuốn đồng ý, cô vừa để vuột mất chú rể rồi, hình như… hiện tại cô đã bắt đầu thấy hối hận?
Nhìn hai người như vậy, mọi người tươi cười,từ từ dạt ra, nhưng họ không nhìn thấy, lẫn trong đám đông có một ngườiđàn ông vẫn luôn quan sát hai người họ, miệng anh tươi cười dịu dàng,tỏa ánh sáng ấm áp.
Lúc sau anh nhìn Âu Tiểu Thiển, rồi chậm rãi xoay người rời đi.
Gió thổi hiu hiu mang theo câu nói của anh: “Tạm biệt, người anh yêu nhất… Chúc em hạnh phúc!”
Chạng vạng, Hàn Đông Liệt cùng Âu Tiểu Thiên về tới biệt thự.
“Hi! Đôi vợ chồng son rốt cục đã về rồi, để tôi phải chờ mòn mỏi!” Hai người vừa đi vào sảnh đã nghe thanh âm lỗ mãng của Thừa Vũ.
Âu Tiểu Thiển liếc mắt nhìn anh, sau đó cũng không thèm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-cho-choc-tong-giam-doc-nong-tinh/2014757/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.