Cái tên Tiểu Sam Sam thật sự gợi lại hồi ức của bọn họ. Tùng Sam lập tức nhớ lại chuyện mình đã từng chế tạo trò chơi cùng với mọi người ở phòng làm việc của đại ca, còn cùng Đường Thi trải qua những ngày giông bão. Anh ta vẫn giữ khuôn mặt lạnh như băng tảng của mình, thoạt nhìn vẫn là bộ dáng tỉnh táo, nói với Asuka, “Cô vẫn lớn tiếng như ngày nào”
Asuka cười tủm tỉm nhìn chằm chảm Tùng Sam, “Nhiều năm như vậy đã tìm được bạn gái chưa?”
Ánh mắt Tùng Sam tối sầm lại, liền nói, “Không cần thiết”
Sách, vẫn còn đợi.
“Thật sự không cần sao?” Asuka nói, “Vậy cậu dứt khoát đi nhận nuôi một đứa con đi, giống như Tô Kỳ vậy. Tốt xấu gì thì rừng rậm cũng tốt như vậy, cần phải tìm người kế thừa đi”
Bất quá, Tùng Sam cũng không thèm suy nghĩ, liền nói, “Không phải còn có Đường Duy và Nhan Nhan sao, cứ giao cho hai tụi nhỏ là được rồi”
Tùng Sam thật sự là yêu thương Đường Duy đến tận xương tủy, từ xưa đến nay đều có thể thấy được Tùng Sam quan tâm đứa cháu trai này như thế nào.
Lúc trước Đường Duy luôn gọi anh ta là cậu, ai ngờ được vận mệnh xoay tròn, Tùng Sam thật sự là cậu nhỏ của Đường Duy.
Cũng chỉ như vậy, chỉ có thể là cậu nhỏ.
Lúc này, Đường Duy từ trên lầu đi xuống, bộ dáng thiếu niên ngay ngô đã phai nhạt bớt, khuôn mặt người đàn ông càng tăng thêm khí chất thăng trâm lạnh thấu xương, so với Bạc Dạ năm đó còn xuất sắc hơn. Cậu đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/692019/chuong-1837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.