Tô Nhan dở khóc dở cười, nào có người ba nào như thế này chứ, con gái muốn về nhà, còn đuối cô ra ngoài!
“Trì Liệt chỉ có thể nói, “Chú à, Nhan Nhan mệt mỏi… chú phải để cô ấy nghỉ ngơi thật tốt chứ sao”
Tô Kỳ không tin, lẩm bẩm, “Sao lại thế được? Vừa sáng sớm chưa được bao lâu đấmệt mỏi? Ba không tin! Đợi lát nữa…”
‘Sắc mặt Tô Kỳ biến đổi, kéo Tô Nhan lại, sau đó nói, “Sao con lại, sao lại sao lại mệt mỏi?”
Tô Nhan tỏ vẻ vô tội, “Con cũng không biết nữa…”
Tô Kỳ kinh ngạc, sắc mặt biến đối, một suy nghĩ xet qua trong đầu, khiến ông ta gấp gáp đến mức giọng nói cũng biến đổi, “Con… có phải là con…”
Tô Kỹ cũng không hỏi sao Tô Nhan trở về sớm như vậy, vội vàng kéo Tô Nhan vào nhà, sau đó lại kéo Trì Liệt đến, chỉ vào Trì Liệt nói, “Cậu! Đi mua một quen thử thai về đây!”
Trì Liệt ngơ ngác, “Chú, mua que thử làm gì?”
“Nhìn cậu bình thường thông minh thế mà vào lúc quan trọng lại không hiểu được!” Tô Kỳ nâm lấy bả vai Tô Nhan, tư thế kia có vẻ như muốn tra hỏi kỹ một chứt, “Bảo cậu đi thì cậu cứ đi!”
“Vâng: Trì Liệt vẫn nghe lời người lớn, bây giờ cũng kịp phản ứng, chú đang lo lắng, sợ Tô Nhan mang thai.
Mười phút sau, Trì Liệt cầm túi que thử thai về, khẽ dốc túi nhựa xuống, một đống que thử thai rơi lạch cạch ra ngoài.
Âm thanh này khiến Tô Nhan và Tô Kỳ trong phòng khác phải trợn tròn mắt, *Cậu đang… coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/692000/chuong-1818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.