Hàng giả Ngón tay Từ Dao đột nhiên siết chặt, Tô Nhan… Cô nói rằng Từ Dao chỉ là một kẻ mạo danh!
“Cô nghĩ cô là ai? Cô xứng đáng để tôi bắt chước sao?” Từ Dao vừa nói vừa rơi nước mắt, thân thể còn rụt vào trong lòng Diệp Tiêu, giống như tìm chỗ dựa.
Không sai, phía sau cô ta còn có nhà họ Từ và nhà họ Diệp, Tô Nhan sao dám động tay!
Tô Nhan cao cao tại thượng nhìn xuống cô ta: “Lại muốn sử dụng thủ đoạn quen thuộc nữa sao? Diệp Tiêu đứng về phía cô như vậy, có phải trong lòng cô đang có cảm giác thành tựu không?”
Trong mắt Từ Dao hiện lên một tia sát ý, nghe Thấy Tô Nhan tiếp tục nói: “Đối với cô, chỉ cần là đàn ông có giá trị lợi dụng, cô sẽ không bỏ qua, cho nên Diệp Tiêu à Cô nhún vai tiếp tục: “Anh thấy rõ con người thật của cô ta chưa?”
Anh đã thấy bộ mặt thật của người phụ nữ này chưa?
Giọng nói từng câu từng chữ truyền đến tai Đường Duy, lúc ấy cậu đang lái xe, Từ Thánh Mân ngồi ở một bên ghế phụ: “Cậu còn giám sát bọn Từ Dao sao?”
“Ai muốn giám sát Từ Dao.”
Đường Duy trợn mắt khẳng định lại: “Tôi đang nghe giọng nói Nhan Nhan được không?”
“Cậu có thể đừng buồn nôn như vậy không?” Từ Thánh Mân nói: “Vậy chuyện đó đã xong chưa?”
Đường Duy ngắn gọn: “Xong rồi”
“Người khác đâu?”
“Trên đường tới.”
Lúc này Từ Thánh Mân mới buông tất cả cảnh giác xuống: “Vậy… chúng ta có thể kết thúc không?”
“Bên phía Vinh Sở có lẽ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691628/chuong-1442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.