Diệp Tiêu hoàn toàn không ngờ anh ta nhẹ nhàng hòa nhã đến nói chuyện với Tô Nhan mà cô lại dội một chậu nước lạnh xuống như vậy!
Đúng là quá to gan, quá tạo bạo mà!
Anh ta tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm vào mặt Tô Nhan, hận không thể chọc vài cái lỗ trên mặt cô.
“Cô xuống đây!”
Sau khi điều hòa nhịp thở, Diệp Tiêu nói: “Tôi có chuyện muốn hỏi cô”
“Anh đang thẩm vấn phạm nhân sao?”
Tô Nhan thong dong bình thản đứng ở cửa số tầng hai, bày ra dáng vẻ “Các người thích nói gì thì nói dù sao tôi cũng không di chuyển đi đâu đâu”. Cô nói: “Anh thật sự nghĩ răng tôi dễ bắt nạt lắm đúng không? Đến cả Đường Duy mà tôi còn dám lái xe tông vào, đừng chọc vào tôi nếu không bây giờ tôi sẽ tông chết hai người đấy”
Nghe Tô Nhan nói mình lái xe đâm Đường Duy, Từ Dao không biết tại sao bản thân lại phẫn nộ, nói: “Rốt cuộc cô muốn Đường Duy làm gì? Cô dựa vào đâu mà đối xử với anh ấy như vậy? Chính vì có sự †ồn tại của cô nên Đường Duy mới đối xử với tôi như thế. Tô Nhan, cô đã cướp đi tất cả mọi thứ của tôi!”
Thế mà cô ta còn có mặt mũi oán trách Tô Nhan sao?
Tô Nhan nghe cô ta nói vậy như nghe được một câu chuyện rất nực cười: “Kỳ lạ thật đấy, tôi làm gì với Đường Duy có liên quan gì đến cô không? Cho dù tôi có kết hôn với Đường Duy rồi lại ly hôn rồi lại kết hôn rồi lại ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691625/chuong-1439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.