Không ngờ Từ Thánh Mẫn nghe xong chỉ cười lạnh lùng, đối mặt với bộ dạng sửng sốt của Lam Thất Thất, người đàn ông có lòng tốt đưa tay ra, giống như bộ dạng dỗ cún con, xoa xoa đầu Lam Thất Thất: “Đừng có quậy nữa nhé, tôi đi đây, ở đây nhàm chán quá.
Khựng lại chút, Từ Thánh Mân bổ sung thêm nói: “Đặc biệt là ở đây với cô.
Sắc mặt Lam Thất Thất từ lúc mới đầu rất cao hứng vui mừng từ từ biển thành một khuôn mặt cứng đơ xám xịt, cô đi theo Từ Thánh Mẫn đến cửa: “Cuối cùng cũng ra ngoài rồi? Sao cô còn có thể nhịn được, tôi đến mười hai giờ sẽ đi ra ngoài, ở thêm một giây tôi cũng không muốn.
Hóa ra bọn họ sớm đã có kế hoạch đến mười hai giờ sẽ đi, Từ Thánh Mẫn còn ở lại hơn mười phút rồi. Lam Thất Thất cảm thấy mình đi đứng cũng không vững: “Từ Thánh Mẫn, anh cứ như vậy mà đi sao, ở bên chỗ Lạc Du Du…
“Ở bên chỗ của Lạc Du Du em đã nói qua rồi.” Sakahara Kurosawa kéo mở cửa xe ra: “Chuyện này chị không cần bận tâm. Cô ấy sẽ không trách hai chúng em đâu.” Nếu như chủ nhân của bữa tiệc cũng không trách, vậy cô chỉ là một vị khách, lấy cái gì để chỉ trích người ta chú.
Chỉ là.
Lam Thất Thất cảm thấy trong lòng lạnh cóng: “Anh vừa rồi, vừa rồi anh lôi tôi ra từ chỗ của Hồ Quân là Là bởi vì…
“Là bởi vì muốn cô đến bên cạnh tôi.” Từ Thánh Mẫn cười nói: “Có phải muốn nghe lý do này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691565/chuong-1379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.