Không biết tại sao, mỗi lần Lam Thất Thất nhìn thấy Từ Dao, trong lòng đều cảm thấy khó chịu.
Nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ nụ cười dịu dàng và yếu đuối đó của Từ Dao, cứ luôn cảm thấy đằng sau nụ cười của cô ta chính là một con dao, giết người không thấy máu.
Vì thế nên đã dứt khoát quay mặt lại, định sẽ giả vờ như không thấy gì rồi rời đi, nhưng không ngờ Từ Dao lại tăng tốc tiến đến vài bước, tới khoác lấy tay Đường Duy.
Lam Thất Thất cau mày, nhìn thấy Đường Duy cứng ngắc rút tay của mình lại.
Từ Dao sững sờ đứng ở đó, sắc mặt tái nhợt. Đường Duy chưa bao giờ tát thẳng vào mặt cô ta như vậy, kể cả khi lúc trước có Tô Nhan ở ngay tại chỗ, cũng đều không Sự thay đổi này dường như đã khiến cho Từ
Dao hoảng sợ, nhưng một mặt, cô ta cảm thấy Đường Duy không thể nào biết được sau lưng cô ta đã làm gì. Nếu thật sự bị bại lộ, Đường Duy nhất định sẽ ra tay.
Từ Dao bảo bản thân mình bình tĩnh trở lại, rút bàn tay đang khoác lấy tay của Đường Duy lại, mỉm cười có chút oan ức nói: “Đường Duy, anh... sao vậy?"
Ánh mắt Đường Duy trầm mặc liếc nhìn Từ Dao một cái, sau đó nói: “Tôi nghe nói gần đây cô có qua lại với Diệp Tiêu
Sắc mặt Từ Dao thay đổi rõ rệt “Chỉ là... chẳng qua chỉ là hai công ty có hợp tác làm ăn mà thôi." Nụ cười của cô ta bắt đầu trở nên gượng gạo: “Đường Duy, anh đang nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691543/chuong-1357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.