Thấy Từ Thánh Mẫn từ chối, Tiểu Nguyệt Lượng vẫn thấy hơi đáng tiếc, xoa cầm nói: “Ngoại hình đẹp trai thế này, không muốn yêu đương thật sao? Đừng lãng phí gen tốt vậy chứ. Hay là cô giới thiệu con đi hiến t*ng trùng, tiếp tục giữ gen tot…”
Từ Thánh Môn túa mồ hội đầy đầu: “Đừng, con tuyệt tử tuyệt tôn cũng không có gì đáng tiếc hết đâu ạ”
Tiểu Nguyệt Lượng liền từ bỏ, không chú ý đến anh ta nữa. Cô quay đầu nhìn Thất Thất: “Cô với chủ con ra ngoài mua đồ ăn trước đây. Tối cùng ăn cơm nhé.”
“Tối ba con có về được không ạ?”
“Về được mà!”
Tiểu Nguyệt Lượng xua tay: “Hai bạn nhỏ ở nhà đợi chút nhé, cô chú sẽ về ngay thôi.”
Lam Thất Thất cười đầy ngượng ngùng: “Cô à, bọn họ trưởng thành hết rồi mà Tiểu Nguyệt Lượng nói: “Trong mắt cô, con chính là con gái cưng của cô, bất kể lớn đến đâu cũng là bé con Lam Thất Thất sửng sốt.
Vẻ mặt có chút trống rỗng thoảng qua.
Từ Thánh Mẫn đã phát giác ra biểu cảm của cô. Đợi khi Tiểu Nguyệt Lượng và ông Vương đi rồi, anh ta nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc cô với cô của cô có quan hệ gì vậy?”
Lam Thất Thất cười hì hì nói: “Uống trà không? Tôi đi pha trà cho anh Từ Thánh Mẫn vô cùng hứng thú mà ngồi trên sofa, hai tay khoanh trước ngực.
“Đánh trống lảng đấy à?”
Nụ cười ít ỏi cuối cùng của Lam Thất Thất cũng trở nên cứng đờ trên mặt. Qua một hồi lâu, cô túm váy nói: “Muốn ăn chút đồ ngọt không?”
Từ Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691540/chuong-1354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.