Đường Duy từ trước đến nay luôn như vậy, cậu làm việc chưa bao giờ tính đến hậu quả là gì, cũng chưa từng nghĩ tới việc trong tương lai cậu có bị kéo xuống vũng lầy không, cậu chỉ có thể nhìn thấy hiện tại.
Hiện tại giờ phút này, Bạc Nhan nằm trong tay cậu, yếu ớt như là cá chậu chim lồng.
Như vậy là đủ rồi.
Đường Duy cong môi, lặng lẽ cười, trên khuôn mặt thanh tú nhuốm màu lạnh lẽo, ý cười rõ ràng trên môi nhưng ánh mắt kia lại sáng loáng như đao giết người.
Bạc Nhan không dám thở mạnh kẻo khiến cậu có ý định giết người.
Cho đến khi Đường Duy ném thẳng một chai nước khoáng chưa mở đến trước mặt Bạc Nhan.
“Cho cô mười phút để sắp xếp chuẩn bị”
Cậu lạnh lùng bỏ xuống một câu sau đó quay lại và nói: “Cuộc hội nghị lập tức muốn sắp bắt đầu rồi.”
Chờ một chút, hội nghị.
Sau khi Bạc Nhan sang nước ngoài, bởi vì mọi chuyện liên tiếp phát sinh dẫn đến việc cô chưa kịp điều chỉnh thói quen sống, thậm chí cô còn không rõ khái niệm về thời gian. Cho đến giờ phút này, tiếng còi báo động trong đầu cô mạnh mẽ vang lên ầm ĩ.
“Khi nào.”
“Còn một tiếng nữa.”
Đường Duy khẽ liếc qua Bạc Nhan mang theo nụ cười chế giễu: “Tốt hơn hết cô nên nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của mình, nếu không bộ dáng này của cô…”
Cậu dùng một loại ánh mắt rất khinh thường đánh giá Bạc Nhan từ trên xuống dưới. Bây giờ bộ dáng cô chật vật không chịu nổi, cậu châm chọc nói.
“Đoán chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691483/chuong-1297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.