Lúc Nhậm Cầu chạy tới thì Từ Thánh Mẫn đã buông tay ra rồi, thậm chí anh ta và Đường Duy nhìn nhau một cái rồi trực tiếp nhảy vào trong đám người. Trong lúc hỗn loạn, Bạc Nhan bị người kéo về phía Nhậm Cầu, Nhậm Cầu túm chặt lấy cô: “Chị không bị thương chứ?”
“Tôi không sao”
Rõ ràng trên mặt Bạc Nhan vẫn còn mang theo vẻ kinh hoảng: “Đường Duy đánh nhau với bọn họ rồi.”
Nhậm Cầu kinh ngạc một chút, thấy Từ Thánh Mẫn và Đường Duy đã vọt vào rồi, trong khoảng thời gian ngắn cục diện vô cùng hỗn loạn, thậm chí đã có người lấy điện thoại ra, thật cẩn thận mà chụp lại quá trình bọn họ kéo bè kéo lũ đánh nhau.
Nhậm Cầu trái ngó phải nhìn: “Đường Duy
Đường Duy đỏ mắt quay đầu lại nhìn, Nhậm Cầu muốn tiến lên lên kéo cậu, Từ Thánh Mẫn ở bên cạnh vừa lúc đuổi tới, ép một người đàn ông với vóc dáng nhỏ con trong đám đối phương lên trên tường.
Nhậm Cầu và Bạc Nhan hoảng sợ, Lam Thất Thất ở bên cạnh chạy về phía bọn họ: “Hai người đứng ngẩn ở đây làm gì chứ. Nhanh đi qua một bên đợi đi. Nhậm Cầu, bảo vệ Bạc Nhan.”
Lúc Đường Duy nghe thấy lời này, cả người cậu lập tức chấn động, không biết sao lại thế này, cảm xúc giống như dòng nước đã bị mở chốt mở ra, lập tức trút xuống ào ào.
Nhậm Cầu, bảo vệ Bạc Nhan.
Hai năm trước, bạo lực học đường, cô bị người khác mang đi trước mặt cậu.
Hai năm sau, quán bar xao động, cô vẫn được người khác bảo vệ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691418/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.