Ở đầu bên kia, Bạc Nhan thở hổn hển rất nhanh đã ngôi lên xe của Vinh Sở
Vĩnh Sở một bên lái xe, một bên liếc mắt nhìn Bạc Nhan qua kính xe, sau đó hỏi: “Em có chuyện gì vậy?”
Bạc Nhan không nói gì, nhưng ánh mắt sâu thẩm, cô giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó, sau đó thu hồi tầm mắt, thì thào: “Không có gì, chỉ là
Quá trình vượt qua quá khứ để tìm lại chính mình là một quá trình dài và đau đớn, mỗi bước chân tiến lên, cần thật nhiều sự dũng cảm.
Chỉ khi nhìn thẳng vào quá khứ, khoan dung, tha thứ cho tất cả những tổn thương, sửa lại những thứ chưa hoàn thiện của bản thân, cô mới tự tin vào cuộc sống hiện tại, chậm rãi từng chút một, thay đổi bản thân mình. “Nếu lần này thăng được Đường Duy, mới chứng minh được công sức hai năm qua không hề bị bỏ phí
Vinh Sở vẫn nhìn thẳng về phía trước, chỉ là anh ta đã nhận ra tâm trạng thất thường của Bạc Nhan, thản nhiên nói một câu: “ít nhất cũng không uổng phí hai năm. Từng nỗi khổ đấy, cũng có thể đúc thành áo giáp của em”
“Em sẽ không khuất phục trước anh ấy nữa.
Như một lời tuyên thệ, Bạc Nhan gắt gao năm chặt lấy ngón tay của mình: “Cho dù không có ai để dựa vào
Thật ra Đường Duy nói rất đúng. Năm đó tuy có yếu đuối, nhưng cũng không phải ngốc, tất cả mọi thứ, trong lòng cô đều hiểu hết. Sự việc suýt hủy hoại cô vào hai năm trước, người đứng sau vụ bạo lực học đường đó, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691388/chuong-1202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.