Đáng tiếc là bây giờ cô không thể. Thậm chí tay cô còn không đủ sức, trói gà không chặt
Đường Duy không mặc áo, mà chỉ khoác đại một chiếc sơ mi, ngay đến cả cúc áo cũng cài lung tung, cậu đứng bên trong nhìn ra bóng đêm bên ngoài cửa sổ rất lâu, rồi mới xoay người đến bên gường Bạc Nhan.
Hành động này, khiến Bạc Nhan theo quán tính mà vang lên một hồi chuông cảnh báo trong đầu.
Đường Duy khom lưng, củi người xuống, ngôi bên cạnh giường, nhẹ nhàng vươn tay chạm nhẹ, sờ lên chiếc cằm của Bạc Nhan.
Viền mắt Bạc Nhan đỏ hoe nhìn chăm chăm Đường Duy, nếu đổi lại cô của hai năm trước, nhất định sẽ không có dũng khi nhìn Đường Duy.
Đường Duy nhìn dáng vẻ này của Bạc Nhan, thấp giọng cười: “Giả tạo”
Cậu đang nói cái gì với cô thế?
“Ý của tôi là, cô rất giả tạo”
Ánh mắt Đường Duy như một hố đen, có thể từng chút từng chút một căn nuốt Bạc Nhan không còn một mảnh: “Tôi cảm thấy cô rất giả tạo, Bạc Nhan, hai năm sau trở về cũng vậy. Tất cả mọi thứ, tôi chưa bao giờ nhìn thấy người con gái nào giả tạo giống như cô.”
Trái tim Bạc Nhan run rẩy.
“Lợi dụng khuôn mặt xinh đẹp của cô để khiến biết bao nhiều gã đàn ông mê muội?”
Đường Duy vươn tay, không mạnh không nhẹ xoa cánh môi của Bạc Nhan, cảm nhận được cô đang khẽ run lên, mới nở một nụ cười hải lòng: “Thật ra, hận tôi muốn chết phải không? Không nên giả bộ yêu tôi sâu đậm như thể để tẩy não tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691383/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.