Bạc Nhan nhìn Tô Nghiêu cười híp mắt, nụ cười như vậy luôn khiến Tô Nghiêu cảm thấy kì lạ.
Bởi vì trước kia, Bạc Nhan không bao giờ có vẻ mặt như vậy. Cô nhát gan, yếu đuổi, thực sự chưa bao giờ xa cách lại dối trá. “Khi nào ba tỉnh ngủ thì chúng ta đi đến công ty xem một chút đi.”
Bạc Nhan vẫy tay với Tô Nghiêu, rồi trở về phòng ngủ của mình, một giờ sau Tô Kỳ tỉnh lại, nhìn xuống dưới nhà, thấy hai đứa con một trai một gái đang cùng chơi game, trong thoáng chốc, anh ta cảm thấy cuộc sống như vậy cũng tốt, ít nhất có hai đứa con và không phải lo nghĩ gì về nửa đời còn lại.
Chỉ là một mình, có chút cô đơn. “Nhan Nhan, sao hôm nay thức dậy sớm vậy?”.
Sau khi thức dậy và đi tắm rửa, Tô Kỳ sảng khoái đi xuống lầu, Bạc Nhan pha cho anh ta tách cà phê, sau đó hỏi: “Bữa sáng ba muốn ăn gì?”
“Mì ống”
“Được.”
Bạc Nhan đi thẳng vào phòng bếp nấu nướng, Tô Nghiêu và Tô Kỳ nhìn nhau, hai người họ đều cảm thấy không thể tin được.
Có chuyện gì xảy ra vậy, Bạc Nhân càng ngày càng khác trước kia. Bây giờ cũng có chút trưởng thành nha.
Bạc Nhan lúi húi trong bếp hai mươi phút, mang ra hai phần mì ống, đặt trước mặt Tô Kỳ và Tô Nghiêu, dùng khăn lau sạch dao dĩa rồi nhẹ nhàng đặt xuống, sau đó quay người rót cho chính mình một ly sữa nóng, cô nở một nụ cười rồi ngồi xuống: “Ba có gì muốn nói sao?”
“Con trồng thục nữ quá.
Tô Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691364/chuong-1178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.