Nói tới chuyện này, sắc mặt của
Nhậm Cầu liền thay đổi, giờ này Tô Nghiêu đang ở khách sạn nói chuyện với Bạc Nhan rồi, dù sao thì Bạc Nhan cũng vừa mới quay lại nhất thơi chưa thích được với hoàn cảnh ở trong nước cho nên cần có một người ở cạnh chăm sóc.
Nhưng mà Nhậm Cầu không thể nói rằng Tô Nghiêu đang ở cạnh Bạc Nhan, sợ rằng sẽ gây ra hỗn loạn mất.
Đang suy nghĩ tìm lí do nào để nói thì Sakahara Kurosawa đứng ở bên cạnh liền lên tiếng: “Đường Duy, bữa tiệc hôm nay cậu cũng có mời Tô Nghiêu đúng không?”
“Thật hay đùa vậy? Loại người thù dai như Đường Duy đây mà cũng mời Tô Nghiêu sao? Không phải trước đây hai người luôn có hiềm khích với nhau sao?”
“Đã nói rồi… Cmn, cho tôi chút mặt mũi đi được không hả?” Đường Duy gắn giọng nói, bực bội châu mày, nhưng mà cho dù là nhăn mặt chau mày đi chăng nữa cũng không làm tổn hại gì đến sự đẹp đẽ của gương mặt ấy. Đường Duy nói: “Ba của cậu ta Tô Kỳ trước đây cũng từng chăm sóc tôi, cho nên mặc dù không phải là con ruột của Tô Kỳ nhưng mà chú ấy đã nói trên hộ khẩu hay trên danh nghĩa đi chăng nửa thì vẫn là con trai của chú ấy, nên tôi vẫn phải mời thôi.”
Từ Thánh Mẫn trầm ngâm một hồi rồi nhìn gương mặt của Đường Duy cảm thán một câu: “Đường Duy à, cậu mới có 20 tuổi thôi mà nói chuyện nghe như 30 tuổi vậy.
Câu nói này kiến vẻ mặt đầy thành thục, cương nghị của Đường Duy trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-cua-bao-bao-la-tong-tai-kho-doi-pho-con-thien-tai-va-bo-tong-tai/691340/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.